Lòng Thương Xót
Ngày đăng: Tháng 4 14, 2023Cùng bước đi với Chúa Giêsu qua những ngày tưởng niệm cuộc khổ nạn và Phục sinh của Ngài, chúng ta dễ nhận ra lòng thương xót của Chúa Giêsu luôn biểu lộ nơi lựa chọn của Ngài để cứu độ chúng ta.
Khởi đi từ Bữa Tiệc Ly, Chúa Giêsu đã muốn ăn bữa tiệc cuối cùng với các môn đệ của Ngài. Ngài biết chính các môn đệ mà Ngài hằng chăm lo, yêu thương hết mình, lại là những người đầu tiên làm cho Ngài phải đau xót nhất. Vì chính một người trong họ sẽ nộp Ngài và những người khác sẽ bỏ Ngài khi Ngài đi vào cuộc khổ nạn. Còn nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau mà chính những người mình yêu thương nhất lại gây ra cho mình. Lẽ ra biết những yếu đuối của các môn đệ, Ngài phải thất vọng và trách móc họ, thế nhưng Ngài không ghét bỏ họ mà còn lấy chính thịt và máu mình để nuôi dưỡng họ. Lòng thương xót đã biểu lộ, chỉ có lòng thương xót Ngài mới đón nhận, cảm thông, yêu thương nhiều hơn nữa cho thân phận yếu đuối của các môn đệ.
Trong khi các môn đệ đang còn mê ngủ trong những yếu đuối của mình, Chúa Giêsu đã cố thức tỉnh họ trong vườn cây dầu. Ngài biết giờ của Ngài sắp đến, Ngài cũng là một con người, nên đầy lo lắng sợ hãi trước những cực hình Ngài sắp phải chịu. Nhưng Ngài luôn phó mình cho Thánh Ý Chúa Cha. Ngài cũng hằng muốn các môn đệ của Ngài cũng tỉnh thức để khỏi sa chước cám dỗ. Ngài đã cố gọi họ, nhắc nhở họ, nhưng đến lần thứ ba Ngài đành bất lực đứng nhìn các môn đệ đắm chìm trong mê ngủ. Ngài đã thực lòng xót thương họ biết bao trước những yếu đuối của họ và Ngài biết họ không thể tự cứu lấy mình. Ngài lựa chọn con đường khổ nạn để vâng theo Thánh Ý Cha và cũng là để Ngài cứu lấy những con người yếu đuối mê muội này.
Ngài đã thật xót thương khi nhìn thấy các môn đệ bỏ chạy toán loạn trong lúc Ngài bị bắt. Còn đâu những người từng nói “Thầy đi đâu chúng con theo đó”; “chúng con cũng sẽ thí mạng vì Thầy”… Chỉ còn lại tấm lòng xót thương của Ngài dõi theo các môn đệ thân tín. Giuđa đã lấy cái hôn mà chỉ điểm bắt Đức Giêsu, Ngài không oán trách Giuđa, mà Ngài xót thương cho thân phận của ông, thà đừng sinh ra thì hơn. Ngài cũng đã dùng ánh mắt xót thương dành cho Phêrô khi ông sợ hãi mà chối Ngài. Ánh mắt xót thương của Ngài đã đi sâu vào lòng Phêrô, để rồi ông đã hối hận mà khóc lóc thảm thiết.
Lòng xót thương của Đức Giêsu cũng dành cho những người tham dự vào cuộc khổ nạn Ngài. Những nhà lãnh đạo, những người dân, những kẻ tội lỗi,… Lòng thương xót được biểu lộ rõ nét khi trên cây thập giá Ngài đã cầu xin Chúa Cha tha cho họ. Đến lúc đau đớn nhất Ngài vẫn nghĩ cho người khác, lòng thương xót của Ngài thật quá lớn lao. Ngài chẳng còn bận tâm đến hoàn cảnh của mình, bận tâm đến nhưng đau đớn khổ nhục mà Ngài đang phải chịu. Ngài vẫn tiếp tục xót thương nhân loại đang sống trong bóng đêm mù tối.
Lòng thương xót đạt tới đỉnh cao khi Ngài Phục Sinh vinh hiển. Để xóa tan bóng tối tội lỗi, để cứu con người khỏi bóng đêm của cuộc tử nạn. Chính ánh sáng Phục sinh soi chiếu, mở lối đưa con người vượt qua mọi khổ cực trần gian để hướng tới niềm hy vọng vĩnh cửu. Nếu Ngài không sống lại, thì Ngài biết nhân loại vẫn mãi chìm trong u tối, dễ quen với những khốn khó trong cuộc đời như một lẽ dĩ nhiên mà không tìm ra con đường giải thoát. Nên khi Ngài Phục sinh, Ngài đã mở ra cho nhân loại một hướng đi, một niềm hy vọng đạt tới hạnh phúc vĩnh cửu. Lòng thương xót lớn lao đã được bộc lộ trong chính mầu nhiệm Phục Sinh của Đức Giêsu. Một mầu nhiệm quá lớn lao mà chúng ta cần thực sự đi sâu vào chiêm ngắm thì mới có thể cảm nghiệm được.
Chiêm ngắm lòng thương xót của Đức Giêsu chúng ta cũng bắt chước Ngài mang trong lòng một nỗi xót thương dành cho mọi người. Nhờ đó chúng ta mới có thể đón nhận tha nhận, cảm thông, tha thứ và sẵn sang hy sinh chính mình để đem niềm vui, hạnh phúc cho mọi người.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con có được lòng xót thương nhau như chính Chúa đã thương xót chúng con. Amen.
Têrêsa Thanh Tân