Mẹ Dâng Mình Và Sự Thánh Hiến Của Chúng Ta (20.11.2025 Thứ Sáu Tuần XXXIII Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng mười một 21, 2025Sự kiện Đức Mẹ dâng mình trong Đền Thánh vào tuổi ấu thơ không được đề cập trong Thánh Kinh qui điển. Vì thế, các Bài Đọc được chọn hôm nay nhằm gián tiếp hướng chỉ ý nghĩa của việc dâng mình ấy.
Đoạn sách Dacaria (2,14-17) nói về việc Thiên Chúa ngự đến trong thánh điện để ở giữa các nữ tử Sion. “Hỡi con gái Sion, hãy vui sướng reo hò, vì này Ta đang đến ở lại giữa ngươi”. Có thể nói, chính Thiên Chúa ‘dâng mình’ cho dân Ngài trước, bằng sự hiện diện này – và đây là tiền đề cho mọi sự dâng mình của những người muốn hoàn toàn thuộc về Chúa, như Đức Maria.
Được ở với Chúa, thuộc về Chúa, đó là niềm vui tột đỉnh mà chính Chúa kêu gọi ‘con gái Sion’ cảm nghiệm. Niềm vui này khai mở trong tâm hồn Maria, vọng lại lời của bà Anna, thân mẫu Samuel: “Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa, Đấng Cứu độ tôi” – và chính Maria sẽ cảm nghiệm cách sung mãn khi trở thành Mẹ của Con Thiên Chúa nhập thể: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa; thần trí tôi hớn hở reo mừng, vì Thiên Chúa, Đấng Cứu độ tôi; phận nữ tỳ hèn mọn, Ngài đoái thương nhìn tới; từ nay hết mọi đời, sẽ khen tôi diễm phúc…”
Niềm vui của Maria gắn với đặc ân làm Mẹ (Con)Thiên Chúa. Nhưng ta sẽ lầm nếu chỉ nhìn thấy và hiểu thiên chức làm mẹ này trong phương diện huyết nhục mà thôi. Bởi chính Chúa Giêsu sẽ mặc khải thiên chức làm mẹ của Đức Maria trước hết cốt ở việc ‘thi hành ý muốn của Cha trên trời’: “Phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi”! Thế mà, việc đặt mình hoàn toàn thuộc về thánh ý Thiên Chúa đã được Maria diễn tả ngay từ rất sớm trong đời, qua sự kiện dâng mình vào Đền Thánh. Đức Maria được Thiên Chúa chuẩn bị – và Mẹ hưởng ứng kế hoạch của Thiên Chúa một cách ăn ý và phù hợp biết bao!
Mừng lễ Đức Maria Dâng Mình, tất cả chúng ta được nhắc nhớ sự thánh hiến của mình trong Phép Rửa, cách riêng các tu sĩ/ linh mục thì sự thánh hiến ấy còn được ‘chuyên biệt hoá’ trong lời khấn và trong chức thánh. Chúng ta đã dâng mình để thuộc về thánh ý Thiên Chúa, và qua đó trở thành những mẹ, những anh chị em của Chúa Giêsu.
Liệu sự ‘dâng mình’ hay ‘được thánh hiến’ ấy của chúng ta có đang còn hiệu lực? Nghi thức thì làm một lần, nhưng hiệu lực thì giả thiết phải không ngừng làm mới lại. Xin Mẹ giúp chúng ta thuộc về Chúa mỗi ngày!
Lm. Lê Công Đức

