“Thiên Chúa Ghê Tởm”! (08.11.2025 Thứ Bảy Tuần XXXI Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng mười một 8, 2025“Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp anh em vào chốn an nghỉ đời đời.” Nên nhớ nhé, Chúa bảo “dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu”, chứ Chúa không dạy ta kiếm tiền một cách gian dối (tức bất lương).
Ở đây cũng liên quan đến vấn đề về ủng hộ hay đồng loã với việc làm ăn bất chính. Chẳng hạn, linh mục hay giám mục nhận tiền dâng cúng của một doanh nhân đại gia đáng ngờ trong việc làm ăn của người ấy (như buôn hàng cấm, làm các dịch vụ tội lỗi, hàng hoá giả và độc hại, bóc lột lao động, vv…), mà không ngăn chặn, khuyên răn gì cả từ góc độ một mục tử, thì chính vị mục tử trở thành vấn đề!
Vì thế, Chúa Giêsu lưu ý phải rõ ràng, trung tín trong tất cả, từ việc nhỏ tới việc lớn, chứ không ấm ớ, mập mờ, vo tròn tuỳ tiện theo ý mình mà lỗi công bằng. “Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu anh em không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho anh em.”
Chúa hiểu chính lòng tham tiền của làm người ta hư hỏng, nên Người nhấn mạnh: “Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được”. Ta để ý phản ứng của giới biệt phái: Họ “là những kẻ tham lam, nghe nói tất cả những điều đó, thì nhạo cười Người”! Chúa Giêsu bị nhún vai, bĩu môi, chế nhạo đó! Ngày nay, ai rao giảng giáo huấn này của Chúa Giêsu cũng vẫn dễ bị nhún vai, bĩu môi và chế nhạo như vậy.
Nhưng chúng ta yên tâm trong đường lối của Chúa. Đừng ngả nghiêng theo thói tham lam của đời mà làm ố nhiễm lương tâm ngay thẳng của mình như những người biệt phái thời ấy. Chúa Giêsu vạch rõ sự thật nơi họ đây: “Chính các ông là những kẻ phô trương mình là công chính trước mặt người ta, nhưng Thiên Chúa biết lòng các ông; bởi chưng điều gì cao sang đối với người ta, thì lại là ghê tởm trước mặt Thiên Chúa”.
Lm. Lê Công Đức

