Đường Hay Pháo Đài? (06.11.2025 Thứ Năm Tuần XXXI Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng mười một 6, 2025Tiêu đề trên được mượn từ một tác phẩm của giáo sư NNL…
“Hỏi: Ta sống ở đời này để làm gì? Thưa: Ta sống ở đời này để thờ phượng kính mến Đức Chúa Trời, và thương yêu anh chị em như đạo Ngài đã dạy.” Đó là câu giáo lý hỏi/thưa đầu tiên trong sách Giáo lý Tân Định rất nổi tiếng thời trước. Câu hỏi/thưa này cũng chính là đúc kết đạo ‘mến Chúa yêu người’ của toàn bộ Thánh Kinh, Cựu và Tân ước.
Bản văn Thư Rôma hôm nay không nói điều gì khác. Thánh Phaolô tuyên bố: “Không ai trong anh em được sống cho mình, và cũng không ai chết cho mình. Vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa, nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy dù chúng ta sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa”. Và ngài nói tiếp: “Nếu Ðức Kitô đã chết và sống lại, là để cai trị kẻ sống và kẻ chết. Còn ngươi, việc gì mà đoán xét anh em ngươi? Và ngươi, tại sao ngươi khinh miệt anh em ngươi?” Thế đấy, mọi sự thật rõ ràng: yêu mến Chúa và tôn trọng con người!
Chúa Giêsu đến để làm ‘người mẫu’ cho chúng ta về thái độ qui phục đối với Chúa Cha – và qui phục thánh ý Cha có nghĩa là yêu thương và tôn trọng con người, nhất là những người bị xem thường, bị loại trừ. Vì thế, Chúa Giêsu “đón tiếp những người tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với họ”. Giới biệt phái và kinh sư nhận xét về Giêsu như thế, và đó là họ phê bình, chỉ trích, chứ không phải là khen ngợi. Bởi họ chủ trương loại trừ người tội lỗi chứ không cảm thông và đón nhận!
Trong bối cảnh ấy, Chúa Giêsu kiên nhẫn giải thích cho họ bằng một loạt các dụ ngôn ở chương 15 Phúc Âm Luca. Ngài khẳng định rõ ràng rằng Thiên Chúa chân thật không phải là ‘Thiên Chúa’ như họ nghĩ. Thiên Chúa thương xót và thứ tha chứ không kỳ thị và loại trừ những con chiên lạc. Và Chúa Giêsu kết luận: “Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải.”
Chúng ta đang tôn thờ ‘Thiên Chúa’ nào? ‘Thiên Chúa’ của những người Phariseu hay Thiên Chúa của Đức Giêsu? Chúng ta cố gắng sống đạo bằng cách loại trừ hay đón nhận người khác? Và đạo của chúng ta là con đường mời gọi mọi người cùng đi, hay là một pháo đài để ta co cụm lại trong đó mà chống lại người khác?
Lm. Lê Công Đức

