Thiên Chúa Bị Phũ Phàng (30.10.2025 Thứ Năm Tuần XXX Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 10 30, 2025Bản văn Thư Rôma hôm nay (8,31b-39) như một chuỗi ngọc lấp lánh, chỉ cần đọc, thưởng thức, lắng đọng, chứ không cần diễn giải gì thêm. Cần nhớ, đây là bản văn đặc biệt quan trọng, hùng hồn thuyết phục chúng ta về tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta: để cứu đầy tớ, Thiên Chúa đã thí nộp chính Con một yêu dấu của Ngài!
“Nếu Thiên Chúa ủng hộ chúng ta, thì ai có thể chống lại chúng ta? Người không dung tha chính Con Mình, nhưng lại phó thác Con vì tất cả chúng ta, há Người lại chẳng ban cho chúng ta mọi sự cùng với Con của Người sao?”
“Ai sẽ tách biệt chúng ta ra khỏi tình yêu của Ðức Kitô được? Hay là gian truân, buồn sầu, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo sao?… Nhưng chúng ta vượt thắng được tất cả những sự ấy vì Ðấng đã yêu thương chúng ta.”
“Tôi chắc chắn rằng dù sự chết hay sự sống, dù thiên thần hay các bậc quyền quý, tài sức, dù những sự hiện tại hay tương lai, hoặc sức mạnh, dù cao hay sâu, dù tạo vật nào khác, cũng không có thể tách biệt chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa trong Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta”…
Thế nhưng, thật buồn… vì tình yêu lạ lùng ấy của Thiên Chúa lại được đáp trả bằng sự mù quáng và ác tâm của con người! Chúa Giêsu nói về ‘số phận’ của Người: “Không lẽ một ngôn sứ lại chết ở ngoài Giêrusalem?” Và từ góc độ của Thiên Chúa, Người than thở: “Ôi Giêrusalem, Giêrusalem! Ngươi giết hại các ngôn sứ và ném đá những người đã được sai đến cùng ngươi. Ðã bao lần Ta muốn tụ họp con cái ngươi, như gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh, thế mà ngươi đã không muốn. Thì đây, nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang vu”…
Con người giết Con Thiên Chúa. Bị giết thì… chết! Và ở đây chết là cách tột đỉnh để nói rằng ‘Ta yêu ngươi’. Chúng ta có quyết định tiếp tục giết Con Thiên Chúa nữa không, bằng tội lỗi của chính chúng ta?
Lm. Lê Công Đức

