Những Chuyện Tử Tế Luôn Còn Tính Thời Sự Cho Chúng Ta (06.10.2025 Thứ Hai Tuần XXVII Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 10 6, 2025Chuyện về ông Giona thật thú vị. Chúa sai ông đi Ninive, ông tránh né và tự quyết định đi Tharse, một hướng khác. Thế là xảy ra biển động dữ dội, đe doạ lật tàu và chết chìm tất cả. Người ta điều tra nguyên nhân sự cố. Giona thành thực thú nhận ‘lỗi tại tôi’. Cuối cùng, họ đành làm theo đề nghị của Giona là vứt ông xuống biển. Sóng yên, gió lặng, mọi người thoát nạn và nhận biết Thiên Chúa! Đây là câu chuyện của những sự tử tế gặp nhau, dựa trên cảm thức liên đới trong cộng đồng. Giona tử tế, chấp nhận bị quăng xuống biển vì sự an nguy của mọi hành khách trên tàu. Những hành khách ấy cũng ‘cực chẳng đã’ mới phải xử lý Giona theo nguyện vọng của ông…
Nhưng qua tất cả, chính Thiên Chúa tỏ mình cho Giona và cho mọi người trong chuyến hành trình ‘bão táp’ ấy. Không đơn giản việc tránh né lệnh truyền của Chúa đâu!
Câu chuyện về nạn nhân bị đánh nhừ tử bởi bọn cướp, nằm thoi thóp bên đường… cũng khắc hoạ sự tử tế liên đới của người Samari tốt lành, tương phản với thái độ đóng kín hẹp hòi của ông tư tế và ông Lêvi. Khi Chúa Giêsu kết luận với người kinh sư rằng “ông cũng hãy đi và làm như (người Samari kia) vậy”, thì đó là Chúa dạy chúng ta tinh thần liên đới trách nhiệm trên số phận của người anh em khốn khó đang cần sự thương cảm và việc phục vụ cụ thể của mình. Một cách căn bản, đây là ‘chuyện tử tế’, đặt nền trên tình người, trên nhân bản/ nhân đạo… trước khi nối kết với những lý do thần học cao siêu!
Ông Giona tránh né đề nghị của Chúa – và mọi rắc rối xảy ra. Ông tư tế và ông Lêvi tránh né đề nghị của Chúa (trong lương tâm mình), dù câu chuyện không đề cập đến những rắc rối nào sau đó, nhưng chắc chắn rằng hai vị này không thể an ổn lương tâm. Bởi ngay cả Karl Marx, một sư tổ vô thần, cũng tuyên bố rằng “chỉ có con vật mới quay lưng lại với nỗi khổ của đồng loại mà chỉ lo chăm chút cho bộ lông của mình”!
Xin Chúa giúp chúng ta đừng tránh né đề nghị của Chúa, nhưng biết dấn thân liên đới một cách tử tế với nỗi khốn khó của anh chị em mình.
Lm. Lê Công Đức