Các Bài Suy Niệm Chúa Nhật III Phục Sinh, Năm A

Ngày đăng: Tháng 4 22, 2023

GIÊRUSALEM HAY EMMAU?

Cùng một đoạn đường từ Giêrusalem tới Emmau với độ dài không hề thay đổi nhưng với hai lộ trình khác nhau, đoạn đường trở nên khác biệt hoàn toàn. Hướng đi từ Giêrusalem tới Emmau trở nên quá dài và nặng nề trong khi hướng ngược lại thì tràn đầy hoan lạc, phấn khởi tươi vui và tất nhiên đoạn đường được rút ngắn tới mức lạ thường! Tin Mừng theo Thánh Luca thuật lại cho chúng ta câu chuyện của hai môn đệ trên đường đến làng Emmau. Thánh Luca đã dùng gần hết trình thuật của mình (từ câu 13-32) để kể lại hành trình từ Giêrusalem về Emmau và chỉ vỏn vẹn trong 3 câu, (33-35)  kể hết hành trình từ Emmau trở về Giêrusalem. Tại sao lại có sự khác biệt đó? Chúng ta cùng đọc lại Tin Mừng của Chúa Nhật tuần này để khám phá sự khác biệt trên hai hành trình và sống điều Chúa mời gọi mỗi người qua câu chuyện quen thuộc này.

Hai môn đệ rời Giêrusalem và đang trên đường trở về quê. Trước đây, các ông bỏ gia đình, nhà cửa, anh chị em, con cái và mọi thứ để theo Chúa Giêsu nhưng nay mộng vàng tan vỡ, các ông u sầu trở về với chốn cũ như những kẻ thất bại. Nghe những gì họ thầm thì với nhau trên đường, chúng ta hiểu được lý do của cuộc trở về này. Đang trong lúc trò chuyện về những gì mới xảy ra thì chính Chúa Giêsu tiến đến và cùng đi với họ. Các môn đệ không nhận ra Chúa vì các ông còn bị khép kín trong nỗi u sầu ảm đạm và thất vọng của bản thân mình. Chúa Giêsu Phục Sinh đi bước trước đến gặp họ, Ngài chủ động gợi chuyện để mở lòng họ với câu hỏi nhẹ nhàng, xã giao nhưng cũng đầy quan tâm của người khách lạ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?” Câu trả lời cho thấy tâm trạng bất an của người lữ hành: “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giêrusalem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay”. Sự bất an trong tâm hồn diễn tả qua thái độ, cử chỉ và lời nói của hai người lữ hành. Câu đáp có vẻ khó chịu, mang tính thách thức và như muốn chấm dứt ngay câu chuyện với người khách lạ này. Quả thật, khi lòng bất an, người ta thường nhìn thế giới chung quanh bằng chính con mắt bất an của mình. Tuy nhiên, vẻ hiền từ và đầy kiên nhẫn của người khách lạ đã khiến hai người lữ hành từ từ kéo ra tất cả những buồn rầu thất vọng trong ruột gan mình. Đó là những gì đã xảy ra cho Thầy mình, những điều họ đã mong chờ vụt bay khiến họ trở nên thất vọng đến cực độ thế này. Việc thú nhận đã được nghe câu chuyện của mấy người phụ nữ và mấy người trong nhóm tông đồ như một minh chứng cho sự phân vân của mình. Như thế, hành trình về Emmau dài lê thê vì tâm trạng u sầu của các môn đệ. Chúa Giêsu Phục Sinh vẫn luôn gặp gỡ chúng ta trong hành trình cuộc đời, Ngài chia sẻ với chúng ta những ưu tư của kiếp nhân sinh. Nhưng liệu mỗi người chúng ta có đủ can đảm và tin tưởng để mở toang cõi lòng của mình trước Chúa hay không? Chỉ khi chúng ta dám mở lòng trước Chúa, phơi bày trước Chúa những ưu tư, lo lắng, buồn chán, thất vọng và tổn thương… khi đó chúng ta mới được an ủi và chữa lành.

Sau một thất vọng lớn thì rất khó để lấy lại niềm tin và hy vọng nhưng Chúa Phục Sinh đã kiên nhẫn với hai môn đệ. Ngài trở lại với những chứng cứ cụ thể trong Thánh Kinh để giải thích cho các ông hiểu những gì đang xảy ra là để ứng nghiệm lời tiên báo. Ngài không chỉ dùng Thánh Kinh nhưng dùng cả dấu chỉ quen thuộc Thầy đã làm mấy ngày trước đây: “Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ.” Ngay lúc đó: “Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất.” Chính khi nghe bằng đôi tai và cả tâm hồn, trái tim u sầu thất vọng đã trở nên ấm hơn khi nghe Lời Thầy và họ đã nhận ra Thầy thực sự qua dấu chỉ bữa ăn với Ngài. Ngay lúc nhận ra Thầy, lòng họ hân hoan và không chút do dự, họ nhanh chóng trở lại nơi họ đã ra đi. Khi rời Giêrusalem thì trời còn sáng nhưng lòng họ u tối với trái tim u sầu ảm đạm và tràn trề thất vọng. Nhưng giờ đây, họ vội vã trở về Giêrusalem thì trời đã tối nhưng lòng họ lại bừng sáng với trái tim tràn ngập niềm vui và hy vọng. Sự biến chuyển trong tâm trạng là nhờ họ đã nhận ra Chúa phục sinh khi Ngài giải thích Kinh Thánh và khi Ngài đồng bàn với họ. Sự gặp gỡ ấy thôi thúc họ lên đường trở về để làm chứng cho Chúa.

Đường đời của mỗi người được đan dệt bởi những đoạn đường. Có thể là đoạn đường từ Emmau tới Giêrusalem hay ngược lại. Khi đoạn đường không có Chúa, ta không có niềm tin và hy vọng thì con đường trở nên thật dài và lê thê, thật buồn sầu và tràn đầy nỗi chán nản. Nhưng khi đường đi có Chúa, có niềm tin và hy vọng thì dù có đi trong đêm tối con đường vẫn trở nên gần gũi và tươi sáng, tràn đầy niềm phấn khởi hân hoan. Sống tinh thần của Giáo hội hiệp hành, mỗi người chúng ta được mời gọi chủ động bước ra khỏi chốn an toàn của mình mà lao mình về phía, chia sẻ với những người đang cần một cánh tay, một nụ cười, một lời hỏi thăm, một sự sẻ chia thân tình, một sự nâng đỡ để vực dậy, một sự soi sáng cho một hướng đi… Ngày hôm nay vẫn có nhiều người đang lê gót trên con đường Emmau của cuộc đời mình. Họ chán nản, buồn sầu, thất vọng, họ bỏ cuộc và buông xuôi mọi thứ, họ nghi ngờ và than trách. Họ sống trong vô vọng rồi dẫn đến tuyệt vọng. Họ mất niềm tin vào con người và cuộc đời. Nguyện xin Đấng Phục Sinh đang hiện diện trong cuộc đời mở lòng mỗi người để chúng ta có thể nhận ra sự hiện diện của Ngài. Nguyện xin sức nóng từ ánh lửa Phục Sinh tỏa chiếu tâm hồn những người đang chìm trong giá lạnh của u sầu, buồn bã, thất vọng, chán nản, nghi nan… để lòng họ được sưởi ấm và bùng cháy lòng khao khát lên đường chia sẻ niềm vui và hy vọng cho mọi người. Amen.

Maria Nguyễn Hường

EMMAUS – ĐƯỜNG HY VỌNG

Cuộc sống giống như một hành trình. Có những chặng đường, chúng ta đi mà cảm thấy thật hân hoan, phấn khởi nhưng cũng có những chặng đường khiến chúng ta cảm thấy tối tăm, buồn thảm, như hai môn đệ trên đường từ Giêrusalem về Emmaus.

Trước đó, hai môn đệ đã từ bỏ mọi sự để đi theo Chúa Giêsu; Hai ông đã đi với Chúa được một đoạn đường, đã cùng sống, cùng chung chia niềm vui, nỗi buồn với Thầy. Đặc biệt hai ông cũng đã chứng kiến cái chết của Thầy Giêsu trên thập giá. Và hôm nay, hai ông lại lên đường trở về quê cũ như một người thất bại và buồn rầu. Thất bại vì hành trình theo Thầy ngắn ngủi quá. Thất bại vì Thầy đã chết, đầu tàu đã đứt. Bao ước mơ về một tương lai đã tan tành mây khói. Họ lê bước trên con đường trong buổi chiều thê lương và ảm đạm. Giữa lúc đang buồn rầu, thất vọng, chính Chúa Giêsu Phục Sinh đã đến và cùng đi với họ. Ngài hiện diện và cùng chia sẻ những nỗi buồn, ưu tư của họ. Và nhờ đó, niềm hy vọng đã được nhóm lên trong tâm hồn của hai môn đệ.

Lời Chúa bừng sáng niềm hy vọng

Mặc dù các ông đã chứng kiến cuộc sống và cái chết của Chúa nhưng lòng trí và tâm hồn các ông vẫn chưa hiểu, đến nỗi Chúa Giêsu phải nói: “Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật chậm tin”. Chúa Giêsu đang từng bước khơi dậy niềm tin cho các ông qua việc giải thích Kinh Thánh, để họ hiểu được ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa.

Cuộc sống của chúng ta cũng vậy, khi đọc hay lắng nghe Lời Chúa, nếu chúng ta chỉ dừng lại ở mặt chữ với sự hiểu biết của lý trí thôi thì chưa đủ. Hãy học biết, nghiền ngẫm và để cho Lời Chúa thấm đẫm vào tâm hồn chúng ta, vì “Lời Chúa là lời sống động và hữu hiệu”, chính Thiên Chúa sẽ mạc khải cho chúng ta những chân lý của Ngài.

Bí tích Thánh Thể nguồn mạch nuôi dưỡng niềm hy vọng

Khi đồng bàn với họ, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng và bẻ ra trao cho họ. Qua dấu chỉ bẻ bánh, mắt hai môn đệ được mở ra và họ nhận ra Chúa đã và đang hiện diện với họ. Hai ông cảm nhận được sự bừng cháy ở trong tâm hồn mình và đã quay trở lại. Đoạn đường âu sầu, ảm đạm nay được thắp lên niềm hy vọng, họ lên đường loan báo sự sống của Chúa Phục Sinh cho các môn đệ và mọi người.

Mỗi ngày chúng ta được tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể trong Thánh lễ. Nhờ Bí Tích Thánh Thể mà chúng ta được tháp nhập vào thân thân thể của Chúa. Nhờ Bí Tích Thánh Thể mà đời sống của chúng ta được dưỡng nuôi, niềm hy vọng của chúng ta được khơi lên.

Chiêm ngắm cuộc đồng hành của Chúa với hai môn đệ trên đường Emmaus, xin cho chúng ta luôn ý thức về sự hiện sống động của Chúa qua Lời Chúa và Bí tích Thánh thể khi tham dự Thánh lễ và biết hăng hái lên đường loan báo niềm vui Chúa đã Phục Sinh. Xin Chúa cũng tiếp tục đồng hành với từng người chúng ta hôm nay, nhất là những người đang lê từng bước chân trong đêm tối của đoạn đường Emmaus cuộc đời.

Anna Hoàng Hoài



Bài viết khác

Ngài Đi Qua Đời Tôi (Suy Niệm Chúa Nhật XXXI Thường Niên, Năm C)

Khi Đức Giêsu đi vào thành Giêricô, Ngài gặp ông Dakêu – người đứng đầu thu thuế, giàu có nhưng bị dân chúng khinh thường. Vì thấp bé và bị đám đông chắn lối, Dakêu đã chủ động vượt qua trở ngại bằng cách chạy lên phía trước và leo lên cây sung để được […]


Suy Niệm Chúa Nhật XXIX Thường Niên, Năm C (Chúa Nhật Truyền Giáo)

Người Nữ Tu Mến Thánh Giá Sống Sứ Vụ Truyền Giáo Với Niềm Hi Vọng – Maria Phạm Trang Sắc lệnh Ad Gentes của Công đồng Vatican II viết: “Tự bản chất, Giáo Hội lữ hành là người được sai đi” (AG, số 2). Quả thật, Giáo Hội không ngừng tiếp nối sứ mạng Chúa […]


Suy Niệm Chúa Nhật XXVIII Thường Niên, Năm C

KINH NGHIỆM ĐƯỢC CHỮA LÀNH THÚC ĐẨY SỨ MẠNG LOAN BÁO CHÚA GIÊSU KITÔ – Lm. Lê Công Đức Chúa nhật hôm nay có thể gọi là Chúa nhật của ‘những người phong cùi’, hay nói rộng hơn: Chúa nhật của ‘những người khốn khổ’! Tướng Naaman của Xyri khốn khổ với căn bệnh phong […]


Niềm Tin Đặt Nơi Chúa (Suy Niệm Chúa Nhật XXVII Thường Niên C)

 Nhìn lại kinh nghiệm thất bại của các Tông Đồ khi chữa lành một em bé bị quỷ ám, các ông đã hỏi Chúa Giêsu “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?”. Chúa Giê-su trả lời: “Tại anh em kém tin” (Mt 17,20). Các tông Đồ nhận ra rằng mấu chốt của phép lạ […]


Suy Niệm Chúa Nhật XXVI Thường Niên, Năm C

DÙNG TIỀN CỦA MỘT CÁCH CÓ TRÁCH NHIỆM – Lm. Lê Công Đức Bài đọc trích sách Amos (6,1a.4-7) nói về ‘kẻ ăn không hết, người lần không ra’ – sự tương phản giữa một đàng là tình trạng giàu sang xa xỉ hưởng thụ ê hề, và đàng khác là tình trạng cùng cực […]


Suy Niệm Chúa Nhật XXV Thường Niên, Năm C

LÀM TÔI THIÊN CHÚA HAY LÀM TÔI TIỀN CỦA – Linh mục Lê Công Đức Tiền đồng Việt Nam đang trên đà mất giá. Nhiều hình ảnh cho thấy ở phía bắc người ta xếp hàng rồng rắn để mua vàng, bởi lo sợ lạm phát và không muốn cất giữ tiền mặt… Hai trong […]


Dính Bén (Suy Niệm Chúa Nhật XXIII Thường Niên C)

Là con người, ai trong chúng ta cũng mong muốn mình được yêu thương, quan tâm, nhất là được mọi người biết đến, tôn trọng. Nhưng để trở thành môn đệ của Chúa Giê-su, thì con người trước hết phải dứt bỏ các mối tương quan, thứ đến là vác thập giá đi theo Chúa,  […]


Suy Niệm Chúa Nhật XXII Thường Niên, Năm C

THIÊN CHÚA CHỐNG LẠI KẺ KIÊU NGẠO VÀ YÊU THÍCH KẺ KHIÊM NHƯỜNG – Lm Lê Công Đức “Càng làm lớn, con càng phải hạ mình trong mọi sự, thì con sẽ được đẹp lòng Chúa” (x. Hc 3,19-21.30-31). Khiêm nhường, tự hạ… là nhân đức nền tảng. Bởi kiêu căng ngạo mạn là mối […]


Suy Niệm Chúa Nhật XIX Thường Niên Năm C

MỌI NGƯỜI TIN ĐỀU LÀ NHỮNG NGƯỜI LỮ HÀNH HY VỌNG – Lm. Lê Công Đức Bài đọc trích sách Khôn ngoan nhắc lại cái ‘đêm’ lịch sử trong đó Thiên Chúa giải phóng dân Ngài, theo như chính Ngài đã hứa trước với họ qua Mô sê. Nhờ được hứa trước như vậy mà […]


Suy Niệm Chúa Nhật XVIII Thường Niên, Năm C

Chúng ta đang sống trong nền kinh tế thị trường và văn minh hưởng thụ. Do đó, chúng ta bị thu hút bởi tiền bạc của cải. Nhưng của cải vật chất vừa có lợi vừa có hại. Dụ ngôn trong trang Tin Mừng hôm nay nói tới một người phú hộ đã lo tích […]


Suy Niệm Chúa Nhật XVI Thường Niên Năm C

      Chúa Giêsu nói với chị Mácta:  “Mácta, Mácta, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện quá. Chỉ có một điều cần thiết mà thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10, 41-42). Hình ảnh Maria và Mácta cũng là đại diện cho mỗi người chúng ta, […]


Thân Cận (Suy Niệm Chúa Nhật XV Thường Niên C)

Bản chất con người luôn khao khát tìm kiếm hạnh phúc đích thực, luôn hướng thiện. Tuy nhiên, trước những hoàn cảnh của cuộc sống không ít người luôn tìm mọi cách để đạt được lợi ích cho riêng mình bất chấp đạo đức. Sự phức tạp của cuộc sống khiến người ta không dám […]