Các Bài Suy Niệm Chúa Nhật III Phục Sinh, Năm A
Ngày đăng: Tháng 4 22, 2023GIÊRUSALEM HAY EMMAU?
Cùng một đoạn đường từ Giêrusalem tới Emmau với độ dài không hề thay đổi nhưng với hai lộ trình khác nhau, đoạn đường trở nên khác biệt hoàn toàn. Hướng đi từ Giêrusalem tới Emmau trở nên quá dài và nặng nề trong khi hướng ngược lại thì tràn đầy hoan lạc, phấn khởi tươi vui và tất nhiên đoạn đường được rút ngắn tới mức lạ thường! Tin Mừng theo Thánh Luca thuật lại cho chúng ta câu chuyện của hai môn đệ trên đường đến làng Emmau. Thánh Luca đã dùng gần hết trình thuật của mình (từ câu 13-32) để kể lại hành trình từ Giêrusalem về Emmau và chỉ vỏn vẹn trong 3 câu, (33-35) kể hết hành trình từ Emmau trở về Giêrusalem. Tại sao lại có sự khác biệt đó? Chúng ta cùng đọc lại Tin Mừng của Chúa Nhật tuần này để khám phá sự khác biệt trên hai hành trình và sống điều Chúa mời gọi mỗi người qua câu chuyện quen thuộc này.
Hai môn đệ rời Giêrusalem và đang trên đường trở về quê. Trước đây, các ông bỏ gia đình, nhà cửa, anh chị em, con cái và mọi thứ để theo Chúa Giêsu nhưng nay mộng vàng tan vỡ, các ông u sầu trở về với chốn cũ như những kẻ thất bại. Nghe những gì họ thầm thì với nhau trên đường, chúng ta hiểu được lý do của cuộc trở về này. Đang trong lúc trò chuyện về những gì mới xảy ra thì chính Chúa Giêsu tiến đến và cùng đi với họ. Các môn đệ không nhận ra Chúa vì các ông còn bị khép kín trong nỗi u sầu ảm đạm và thất vọng của bản thân mình. Chúa Giêsu Phục Sinh đi bước trước đến gặp họ, Ngài chủ động gợi chuyện để mở lòng họ với câu hỏi nhẹ nhàng, xã giao nhưng cũng đầy quan tâm của người khách lạ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?” Câu trả lời cho thấy tâm trạng bất an của người lữ hành: “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giêrusalem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay”. Sự bất an trong tâm hồn diễn tả qua thái độ, cử chỉ và lời nói của hai người lữ hành. Câu đáp có vẻ khó chịu, mang tính thách thức và như muốn chấm dứt ngay câu chuyện với người khách lạ này. Quả thật, khi lòng bất an, người ta thường nhìn thế giới chung quanh bằng chính con mắt bất an của mình. Tuy nhiên, vẻ hiền từ và đầy kiên nhẫn của người khách lạ đã khiến hai người lữ hành từ từ kéo ra tất cả những buồn rầu thất vọng trong ruột gan mình. Đó là những gì đã xảy ra cho Thầy mình, những điều họ đã mong chờ vụt bay khiến họ trở nên thất vọng đến cực độ thế này. Việc thú nhận đã được nghe câu chuyện của mấy người phụ nữ và mấy người trong nhóm tông đồ như một minh chứng cho sự phân vân của mình. Như thế, hành trình về Emmau dài lê thê vì tâm trạng u sầu của các môn đệ. Chúa Giêsu Phục Sinh vẫn luôn gặp gỡ chúng ta trong hành trình cuộc đời, Ngài chia sẻ với chúng ta những ưu tư của kiếp nhân sinh. Nhưng liệu mỗi người chúng ta có đủ can đảm và tin tưởng để mở toang cõi lòng của mình trước Chúa hay không? Chỉ khi chúng ta dám mở lòng trước Chúa, phơi bày trước Chúa những ưu tư, lo lắng, buồn chán, thất vọng và tổn thương… khi đó chúng ta mới được an ủi và chữa lành.
Sau một thất vọng lớn thì rất khó để lấy lại niềm tin và hy vọng nhưng Chúa Phục Sinh đã kiên nhẫn với hai môn đệ. Ngài trở lại với những chứng cứ cụ thể trong Thánh Kinh để giải thích cho các ông hiểu những gì đang xảy ra là để ứng nghiệm lời tiên báo. Ngài không chỉ dùng Thánh Kinh nhưng dùng cả dấu chỉ quen thuộc Thầy đã làm mấy ngày trước đây: “Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ.” Ngay lúc đó: “Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất.” Chính khi nghe bằng đôi tai và cả tâm hồn, trái tim u sầu thất vọng đã trở nên ấm hơn khi nghe Lời Thầy và họ đã nhận ra Thầy thực sự qua dấu chỉ bữa ăn với Ngài. Ngay lúc nhận ra Thầy, lòng họ hân hoan và không chút do dự, họ nhanh chóng trở lại nơi họ đã ra đi. Khi rời Giêrusalem thì trời còn sáng nhưng lòng họ u tối với trái tim u sầu ảm đạm và tràn trề thất vọng. Nhưng giờ đây, họ vội vã trở về Giêrusalem thì trời đã tối nhưng lòng họ lại bừng sáng với trái tim tràn ngập niềm vui và hy vọng. Sự biến chuyển trong tâm trạng là nhờ họ đã nhận ra Chúa phục sinh khi Ngài giải thích Kinh Thánh và khi Ngài đồng bàn với họ. Sự gặp gỡ ấy thôi thúc họ lên đường trở về để làm chứng cho Chúa.
Đường đời của mỗi người được đan dệt bởi những đoạn đường. Có thể là đoạn đường từ Emmau tới Giêrusalem hay ngược lại. Khi đoạn đường không có Chúa, ta không có niềm tin và hy vọng thì con đường trở nên thật dài và lê thê, thật buồn sầu và tràn đầy nỗi chán nản. Nhưng khi đường đi có Chúa, có niềm tin và hy vọng thì dù có đi trong đêm tối con đường vẫn trở nên gần gũi và tươi sáng, tràn đầy niềm phấn khởi hân hoan. Sống tinh thần của Giáo hội hiệp hành, mỗi người chúng ta được mời gọi chủ động bước ra khỏi chốn an toàn của mình mà lao mình về phía, chia sẻ với những người đang cần một cánh tay, một nụ cười, một lời hỏi thăm, một sự sẻ chia thân tình, một sự nâng đỡ để vực dậy, một sự soi sáng cho một hướng đi… Ngày hôm nay vẫn có nhiều người đang lê gót trên con đường Emmau của cuộc đời mình. Họ chán nản, buồn sầu, thất vọng, họ bỏ cuộc và buông xuôi mọi thứ, họ nghi ngờ và than trách. Họ sống trong vô vọng rồi dẫn đến tuyệt vọng. Họ mất niềm tin vào con người và cuộc đời. Nguyện xin Đấng Phục Sinh đang hiện diện trong cuộc đời mở lòng mỗi người để chúng ta có thể nhận ra sự hiện diện của Ngài. Nguyện xin sức nóng từ ánh lửa Phục Sinh tỏa chiếu tâm hồn những người đang chìm trong giá lạnh của u sầu, buồn bã, thất vọng, chán nản, nghi nan… để lòng họ được sưởi ấm và bùng cháy lòng khao khát lên đường chia sẻ niềm vui và hy vọng cho mọi người. Amen.
Maria Nguyễn Hường
EMMAUS – ĐƯỜNG HY VỌNG
Cuộc sống giống như một hành trình. Có những chặng đường, chúng ta đi mà cảm thấy thật hân hoan, phấn khởi nhưng cũng có những chặng đường khiến chúng ta cảm thấy tối tăm, buồn thảm, như hai môn đệ trên đường từ Giêrusalem về Emmaus.
Trước đó, hai môn đệ đã từ bỏ mọi sự để đi theo Chúa Giêsu; Hai ông đã đi với Chúa được một đoạn đường, đã cùng sống, cùng chung chia niềm vui, nỗi buồn với Thầy. Đặc biệt hai ông cũng đã chứng kiến cái chết của Thầy Giêsu trên thập giá. Và hôm nay, hai ông lại lên đường trở về quê cũ như một người thất bại và buồn rầu. Thất bại vì hành trình theo Thầy ngắn ngủi quá. Thất bại vì Thầy đã chết, đầu tàu đã đứt. Bao ước mơ về một tương lai đã tan tành mây khói. Họ lê bước trên con đường trong buổi chiều thê lương và ảm đạm. Giữa lúc đang buồn rầu, thất vọng, chính Chúa Giêsu Phục Sinh đã đến và cùng đi với họ. Ngài hiện diện và cùng chia sẻ những nỗi buồn, ưu tư của họ. Và nhờ đó, niềm hy vọng đã được nhóm lên trong tâm hồn của hai môn đệ.
Lời Chúa bừng sáng niềm hy vọng
Mặc dù các ông đã chứng kiến cuộc sống và cái chết của Chúa nhưng lòng trí và tâm hồn các ông vẫn chưa hiểu, đến nỗi Chúa Giêsu phải nói: “Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật chậm tin”. Chúa Giêsu đang từng bước khơi dậy niềm tin cho các ông qua việc giải thích Kinh Thánh, để họ hiểu được ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa.
Cuộc sống của chúng ta cũng vậy, khi đọc hay lắng nghe Lời Chúa, nếu chúng ta chỉ dừng lại ở mặt chữ với sự hiểu biết của lý trí thôi thì chưa đủ. Hãy học biết, nghiền ngẫm và để cho Lời Chúa thấm đẫm vào tâm hồn chúng ta, vì “Lời Chúa là lời sống động và hữu hiệu”, chính Thiên Chúa sẽ mạc khải cho chúng ta những chân lý của Ngài.
Bí tích Thánh Thể nguồn mạch nuôi dưỡng niềm hy vọng
Khi đồng bàn với họ, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng và bẻ ra trao cho họ. Qua dấu chỉ bẻ bánh, mắt hai môn đệ được mở ra và họ nhận ra Chúa đã và đang hiện diện với họ. Hai ông cảm nhận được sự bừng cháy ở trong tâm hồn mình và đã quay trở lại. Đoạn đường âu sầu, ảm đạm nay được thắp lên niềm hy vọng, họ lên đường loan báo sự sống của Chúa Phục Sinh cho các môn đệ và mọi người.
Mỗi ngày chúng ta được tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể trong Thánh lễ. Nhờ Bí Tích Thánh Thể mà chúng ta được tháp nhập vào thân thân thể của Chúa. Nhờ Bí Tích Thánh Thể mà đời sống của chúng ta được dưỡng nuôi, niềm hy vọng của chúng ta được khơi lên.
Chiêm ngắm cuộc đồng hành của Chúa với hai môn đệ trên đường Emmaus, xin cho chúng ta luôn ý thức về sự hiện sống động của Chúa qua Lời Chúa và Bí tích Thánh thể khi tham dự Thánh lễ và biết hăng hái lên đường loan báo niềm vui Chúa đã Phục Sinh. Xin Chúa cũng tiếp tục đồng hành với từng người chúng ta hôm nay, nhất là những người đang lê từng bước chân trong đêm tối của đoạn đường Emmaus cuộc đời.
Anna Hoàng Hoài

