Trái Tim Đầy Trắc Ẩn (16.9.2025 Thứ Ba Tuần XXIV Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 9 15, 2025Trên đường đi đến Naim cùng với các môn đệ và đám đông dân chúng, đến chỗ gần cửa thành, Chúa Giêsu gặp một đám tang. Người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá. Chúa Giêsu chạnh lòng thương người mẹ, bảo bà đừng khóc nữa, và Người đã truyền cho người chết chỗi dậy…
Phép lạ thật ấn tượng, gây sửng sốt cho mọi người. Và ta lưu ý, Chúa làm phép lạ vì chạnh lòng thương! Vì cảm thương người mẹ, Chúa cho người con sống lại. Cũng như vì thương chị em Mácta và Maria, Chúa cho Ladaro sống lại. Chúng ta biết rằng những sự sống lại kiểu này chỉ là giải pháp tạm thời thôi. Đây chưa phải là sống lại và sống vĩnh viễn. Nhưng Chúa Giêsu không ngại dùng một giải pháp tạm thời như vậy, bởi Người muốn cho thấy rõ trái tim đầy trắc ẩn của Người.
Biển khổ của cõi nhân gian là mênh mông, vô bờ. Chúa Giêsu khi nhập thể làm người đi lại trên dương thế này thì cách nào đó, cũng như chúng ta, chỉ có thể chạm đến và xoa dịu một vài người đang đau khổ. Điều quan trọng là tấm lòng – Chúa muốn chúng ta tin vào tấm lòng của Chúa, tin rằng Chúa tốt lành, đầy lòng trắc ẩn và không muốn ai đau khổ. Chúa muốn chúng ta có tấm lòng của Chúa, luôn biết chạnh lòng thương và làm một cái gì đó trước những nỗi thống khổ của người khác, nhất là những anh chị em khốn khổ nhất ở xung quanh cuộc đời mình…
Ta thấy Chúa làm phép lạ lúc này lúc khác. Nhưng cũng rõ ràng rằng Chúa không lạm dụng và ‘lạm phát’ phép lạ. Ngay cả sau khi chết, sống lại và về trời, không còn bị giới hạn trong ‘điều kiện con người’ nữa, Chúa cũng không lạm dụng phép lạ. Hay nói cách khác, Chúa muốn chính chúng ta là các môn đệ Chúa hãy ‘làm phép lạ’, bằng cách cho phép Chúa tiếp tục hiện diện qua chúng ta, để Chúa tiếp tục yêu thương, quan tâm phục vụ các anh chị em bé mọn, nghèo hèn, khốn khổ trong đời. Chúng ta ‘làm phép lạ’ bằng chính lòng quảng đại và các thực hành chia sẻ của mình. Mỗi hành động quan tâm, chia sẻ, dù nhỏ bé cũng làm cho thế giới này bớt nghèo, bớt khổ và bớt buồn hơn.
Đặc biệt, Chúa tha thiết mong muốn các vị mục tử trong Giáo hội có trái tim mục tử, biết chạnh lòng thương đoàn chiên, cách riêng những con chiên tội nghiệp nhất. Mục tử phải như thế thì mới đúng là mục tử như lòng Chúa mong ước, mới đích thực là hiện thân của Chúa Giêsu, vị Mục tử Tốt lành. Ta hiểu tại sao thánh Phaolô khi viết cho Timôtheô đã căn dặn rất kỹ về các tiêu chuẩn để chọn lựa các vị lãnh đạo giáo đoàn… Ta hãy nghe một đoạn Phaolô nói về những người đứng đầu cộng đoàn:
“Đó phải là người không có ai trách cứ được, … ăn ở tiết độ, khôn ngoan, thanh lịch, đoan trang, hiếu khách, biết giảng dạy, không mê rượu chè, không gây gỗ, nhưng hoà nhã: không cạnh tranh, không tham lam… Đó phải là người đoan trang, không ăn nói nước đôi, không nghiện rượu, không tìm lợi cách đê tiện, nhưng phải nắm giữ mầu nhiệm đức tin trong lương tâm thanh sạch”…
Xin Chúa Giêsu uốn lòng tất cả chúng ta, nhất là các mục tử trong Giáo hội, nên giống Trái Tim đầy trắc ẩn của Chúa!
Lm. Lê Công Đức