Cuộc Đời Vô Nghĩa Hay Đầy Ắp Ý Nghĩa (12.8.2025 Thứ Ba Tuần XIX Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 8 12, 2025Chuyện về Mô sê: hồi 40 tuổi, đầy phong độ, tự ý mình hành động phụng sự đồng bào mình, nhưng vì tự ý nên không thành; 80 tuổi, đã an phận vì không còn trẻ, Chúa lại trao trọng trách lãnh đạo cuộc giải phóng dân tộc, Mô sê nghe lời, dẫn dắt dân trong hành trình rong ruổi bốn mươi năm đầy khó khăn gian khổ… Giờ đây, 120 tuổi, đã tới sát gần đất hứa, nhưng Mô sê không được vào. Ông qua đời âm thầm trên một ngọn núi bên kia sông Gio-đan, sau khi đã hướng mắt nhìn thấy toàn cảnh vùng đất mà Chúa ban cho dân tộc của mình… Mô sê trao vai trò lãnh đạo cho người kế nhiệm mình là Giôsue…
Người ta có thể cảm thấy tội nghiệp cho Mô sê. Nhưng thật ra cái chết trên đường đi của ông như vậy hàm chứa nhiều ý nghĩa. Ông chia sẻ số phận của rất nhiều người trong đoàn dân Xuất hành đã chết trên đường, trong tư cách là thủ lãnh của họ. Ông chia sẻ số phận của các tổ phụ đi trước mình, chết đi mà lời hứa của Chúa chưa được hoàn thành trong quãng đời mình, nhưng vẫn kiên trung bám vào lời hứa ấy mà không nghi ngại.
Kinh nghiệm của Mô sê, của các tổ phụ đi trước, và của mọi người tin Chúa qua các thời đại nhắc chúng ta rằng câu chuyện duy nhất của Thiên Chúa mới thực sự quan trọng. Còn câu chuyện của cá nhân mỗi người chỉ có ý nghĩa trong mức độ gắn kết với câu chuyện của Thiên Chúa. Bài học của lịch sử là: chương trình của Thiên Chúa lớn hơn cuộc đời của mỗi người chúng ta! Vì thế, hãy khiêm tốn đón nhận giới hạn của mình và đừng đòi nắm hiểu hết mọi sự. “Nhân loại khôn hơn mỗi người”, câu nói này của sử gia Will Durant áp dụng đúng ở đây, như lời Đáp ca trích từ sách Đệ nhị luật: “Ngươi hãy nhớ lại những ngày xa xưa, hãy tưởng nghĩ lại mỗi thế hệ: Hãy hỏi cha ngươi, và người sẽ loan báo cho ngươi; hãy hỏi tổ phụ ngươi, và các ngài sẽ chỉ dạy ngươi”…
Nghe như thể mỗi cá nhân chẳng có giá trị gì, như thể mỗi cuộc đời đều vô nghĩa trong chương trình quá lớn lao và quá ‘mầu nhiệm’ của Thiên Chúa, phải không? Hoàn toàn không phải thế. Mà ngược lại mới đúng. Tất cả chúng ta đều bé nhỏ, nhưng chỉ cần biết mình là ai, biết mình đang ở đâu, biết mình có sứ mạng gì trong câu chuyện của Thiên Chúa, và hoàn toàn gắn kết với câu chuyện ấy, hoàn toàn thuộc về câu chuyện ấy, thì chúng ta dù bé nhỏ đến mấy cũng đang thực hiện được ý nghĩa lớn nhất cho cuộc đời mình. Đây là hàm ý của Chúa Giêsu khi nhắc người ta tôn trọng và đừng xem thường trẻ nhỏ, đừng xem thường dù chỉ một con chiên lạc.
“Anh em hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này… Nếu ai có một trăm con chiên mà lạc mất một con, thì người đó lại không bỏ chín mươi chín con trên núi, để đi tìm con chiên lạc sao?”…
Thông điệp của lời Chúa hôm nay thật rõ: Câu chuyện cuộc đời của mỗi chúng ta có ý nghĩa không tuỳ theo những thành đạt của mình, mà tuỳ theo mức mình thuộc về và gắn kết với câu chuyện của Thiên Chúa.
Lm. Lê Công Đức