Về Gương Xấu Và Về Khả Năng Tha Thứ (11.11.2024 Thứ Hai Tuần XXXII Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng mười một 10, 2024Trước khi Giáo hội dạy chúng ta về đào tạo linh mục bằng những ánh sáng trong giáo huấn của các Giáo phụ, các Công đồng, các vị giáo hoàng, các thánh bộ liên hệ qua các thế kỷ (như gần đây là các Sắc lệnh PO và OT của Vatican 2, Pastores dabo vobis của Đức Gioan Phaolo 2, vân vân…), thì chính Lời mặc khải cũng đã hướng dẫn về chủ đề này. Đoạn mở đầu Thư Tito là một ví dụ.
Phaolô uỷ thác cho Tito ở lại Creta để thiết lập các Trưởng lão trong mỗi thành (tức các linh mục như ta gọi ngày nay), với lời căn dặn về các tiêu chuẩn như sau: “Người chủ toạ cộng đoàn, theo tư cách là người quản lý của Chúa, phải là người không có gì đáng trách, không kiêu căng, không nóng nảy, không mê rượu, không gây gỗ, không trục lợi đê hèn, nhưng hiếu khách, hiền lành, tiết độ, công minh, thánh thiện, tiết hạnh, nắm giữ lời chân thật hợp với đạo lý, để có thể dùng đạo lý lành mạnh mà khuyên dụ và phi bác những kẻ chống đối”…
Ngày nay, với mong muốn canh tân Giáo hội, chúng ta cũng cần các linh mục y như thế! Và mọi người cần góp phần mình vào công cuộc đào tạo linh mục, cả trước khi chịu chức (đào tạo khai tâm), lẫn sau khi chịu chức (đào tạo thường xuyên). Nhưng trước hết, mọi người cần thể hiện khao khát của mình về ‘những mục tử như lòng Chúa mong ước’ bằng lời cầu nguyện chân thành – bởi chính ân sủng của Chúa mới bảo đảm cho chúng ta có một hàng linh mục đích thực là hiện thân của Chúa Giêsu Kitô, vị Mục tử Tốt lành duy nhất!
Cái hại trước hết của các mục tử xoàng xĩnh, hư hỏng, đó là gây gương xấu cho những ‘anh em bé mọn’ của Chúa. Vì thế Chúa Giêsu cảnh cáo rất mạnh mẽ điều này. “Vô phúc cho kẻ nào gây ra gương xấu. Thà nó bị cột cối đá vào cổ mà ném xuống biển còn hơn là làm gương xấu cho một trong những trẻ nhỏ này”…
Giáo huấn của Chúa Giêsu về tránh gây gương xấu (trong Tin Mừng Luca) gắn với giáo huấn về việc tha thứ vô giới hạn. Đặt câu hỏi tại sao cho hai giáo huấn này, ta sẽ thấy lý do tiềm ẩn đằng sau chính là PHẨM GIÁ CON NGƯỜI! Vì phẩm giá cao quí bất khả nhượng của mọi con người, nên ta phải tôn trọng ngay cả những người bé mọn nhất. Phẩm giá con người không mất đi do tội lỗi của họ, nên ta phải phân biệt giữa ‘tội lỗi’ và ‘người tội lỗi’, và sẵn sàng tha thứ cho bất cứ ai hối hận về điều sai trái của mình.
Tất cả chúng ta, cách đặc biệt các mục tử, cần nhận thức phẩm giá con người như vậy, để tránh gây gương xấu, và để có khả năng tha thứ như Chúa dạy. Khó! Nhưng nếu ta TIN, thì sẽ thấy mình có thể – như chính Chúa đã hứa về ‘cây dâu xuống biển mà mọc’!
Lm. Lê Công Đức