Thất Bại Duy Nhất Trong Đời Là Không Nên Thánh (Thứ Hai Sau Chúa Nhật I Mùa Chay)
Ngày đăng: Tháng 3 9, 2025“Các ngươi hãy nên thánh, vì Ta là Ðấng Thánh, là Thiên Chúa các ngươi”… Tiếng gọi này vang vọng xuyên suốt Thánh Kinh. Hãy nên thánh… hãy sống hoàn hảo… hãy sống công chính… hãy nhân từ… hãy thương xót…! Lý do là vì chúng ta được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa và giống như Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa, Cha chúng ta, là Đấng Thánh, là Đấng thương xót vô cùng!
Nhiều khi do kinh nghiệm thân phận yếu đuối và tội lỗi của mình, chúng ta nản lòng và nghi ngờ cả tiếng gọi nên thánh mà Thiên Chúa dành cho chúng ta. Nhưng tiếng gọi này là sự thật, và luôn luôn hiệu lực, dù ta nghi ngờ hay phủ nhận. “Các ngươi hãy nên thánh, vì Ta là Đấng Thánh!”
Vả chăng, nên thánh dù không dễ nhưng cũng đâu quá khó. Ai nghi ngờ thì chỉ cần đọc lại Tông huấn Gaudete et exsultate về tiếng gọi nên thánh hôm nay của Đức giáo hoàng Phanxicô, sẽ thấy nên thánh là ‘trở nên thánh hơn’, ai cũng làm được, dù xuất phát điểm ở đâu đi nữa. Thư Do thái nói về một “đám mây chứng nhân”, nghĩa là các thánh đông đảo lắm, đông hơn ta tưởng nhiều. Đức Phanxicô thì nói về “các thánh ở nhà sát vách chúng ta”, các thánh là “mẹ, bà ngoại chúng ta”… gần gũi lắm. Đức thánh cha cũng nói về sự thánh thiện nằm trong các việc nhỏ nhặt hàng ngày, trong đó chúng ta ra khỏi mình và quan tâm đến người khác. Nên thánh là ‘nên thánh hơn’, xét trong cả hành trình. Vì thế, các thánh cũng đầy giới hạn, cũng vấp ngã và đứng lên đi tiếp… và đâu phải nghĩ gì/ nói gì/ làm gì cũng đúng! Điều quan trọng là kiên nhẫn NÊN THÁNH HƠN, ngày này qua ngày khác…
Có lẽ tuyên bố mạnh mẽ và ấn tượng nhất trong Tông huấn nói trên là một tuyên bố mà Đức thánh cha mượn của Léon Bloy: “Bi kịch thảm hại DUY NHẤT trong đời sống, đó là không nên thánh!” Bạn hãy nghe cho rõ, không phải là “bi kịch thảm hại nhất”, mà là “bi kịch thảm hại duy nhất” nhé! Nghĩa là, nếu bạn ‘thất bại’ về mọi thứ khác trong đời nhưng bạn nên thánh, thì bạn thực sự không thất bại gì cả. Trái lại, nếu bạn thành đạt đủ thứ trong đời, mà không nên thánh, thì mọi thành đạt ấy đều vô nghĩa.
Nhưng nên thánh bằng cách nào? Chúa Giêsu dạy ta con đường ‘thương xót như Chúa Cha’, và Người tự đồng hoá với các anh chị em nghèo hèn khốn khổ xung quanh đời ta. Thương xót các anh chị em ấy là thương chính Chúa!
Lm. Lê Công Đức