Thánh Thể, Bí Tích Của Đức Tin Và Đức Ái (16.09.2024 Thứ Hai Tuần XXIV)
Ngày đăng: Tháng chín 15, 2024Ông sĩ quan vừa tin tưởng Chúa Giêsu có năng lực chữa lành người đầy tớ mình, vừa ý thức rằng mình bất xứng, không đáng Chúa Giêsu bước đến nhà… Chúa Giêsu đã khen ngợi lòng tin mạnh mẽ ấy. Chính lòng tin ấy đã rút được năng lực chữa lành từ Chúa Giêsu cho người đầy tớ của ông.
Trong mỗi Thánh lễ, khi sắp hiệp thông Thánh Thể (rước lễ), chúng ta cũng muốn diễn tả cùng một niềm tin mạnh mẽ như người sĩ quan này: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ được lành mạnh”. Trước đó, sau khi truyền phép Thánh Thể, vị chủ tế tuyên bố: “Đây là mầu nhiệm đức tin”. Như vậy, Thánh lễ/Thánh Thể là cử hành của đức tin. Hiệu quả của việc cử hành ấy cũng giả thiết lòng tin nơi chúng ta.
Tin, tin tưởng… nhưng ta tin và tin tưởng điều gì? Ta tin Chúa quyền năng, không cần ‘đến nhà’ mà vẫn hiện diện và hoạt động được – cũng như Chúa quyền năng hiện diện trọn vẹn trong hình bánh, hình rượu! Ta tin Chúa yêu thương, vì yêu thương nên Người mới hiện diện trong bánh rượu như thế, theo chính lời Người nói đây: “mình Thầy bị nộp VÌ ANH EM… máu Thầy đổ ra CHO ANH EM…” Đi lễ, rước lễ, đó là ta đón nhận hay ‘cho phép’ Chúa Giêsu yêu thương và chữa lành mình – điều mà Chúa luôn khao khát.
Từ cái nhìn ấy, ta hiểu nỗi buồn và thậm chí nỗi bực của thánh Phao lô trong văn mạch ‘tường thuật Thánh Thể’ ở Thư 1Cr. Ngài buồn bực và khiển trách các tín hữu ở đó vì họ qui tụ cử hành Thánh lễ/Thánh Thể mà thiếu bác ái trầm trọng. Cử hành tình yêu của Chúa mà lại sỉ nhục anh chị em nghèo của mình! “… mỗi người đều lo đem bữa ăn riêng của mình đến để ăn. Vì thế người thì đói, người khác lại say sưa. Chớ thì anh em không có nhà để ăn uống sao? Hay là anh em khinh miệt Cộng Ðoàn Thiên Chúa, và làm nhục những kẻ không có gì?”
Ta thấy đó, ‘bữa ăn của Chúa’ phải là bữa ăn CHIA SẺ! Bữa ăn YÊU THƯƠNG! Từ chối yêu thương và chia sẻ, việc cử hành ‘bữa ăn của Chúa’ sẽ trở thành mỉa mai, vô nghĩa, thậm chí đó là chuốc lấy bản án cho mình!
Những ngày ‘hậu Yagi’ này chúng ta nghe và nói nhiều về cứu trợ. CỨU TRỢ, đối với người Kitô hữu, chính là hành động kéo dài cử hành Thánh Thể đó!
Lm. Lê Công Đức