Thần Chân Lý Mạnh Như Thế Nào? (27.5.2025 Thứ Ba Tuần VI Phục Sinh)
Ngày đăng: Tháng 5 27, 2025Cả hai bài đọc (Tin Mừng và Công vụ Tông đồ) hôm nay đều rất súc tích và mời gọi suy tư chiêm ngắm cách sâu xa.
Bài Tin Mừng là lời Chúa Giêsu khẳng định Người đi thì tốt hơn cho các môn đệ, vì họ sẽ nhận được Đấng Phù Trợ là Thánh Thần. Nếu Chúa Giêsu là Chân Lý (ego sum veritas), thì Thánh Thần là Thần Chân Lý, Đấng cho thấy sự thật. Và trong tư cách là Thần Chân Lý, Thánh Thần sẽ tố cáo thế gian về tội lỗi, về sự công chính, và về án phạt. Điều này hơi ‘bí ẩn’, nhưng dừng lại suy nghĩ, ta có thể nhận ra lôgic ở đây.
Thế gian bị tố cáo về tội lỗi, vì thế gian không hiểu đúng về tội lỗi và vẫn còn ở trong tội lỗi. Bởi thế gian không tin vào Chúa Giêsu! Chẳng hạn, những người Pharisêu cho rằng Giêsu đầy tội lỗi, còn họ thì tốt lành! Thêm nữa, Chúa Giêsu là Con Chiên xoá tội trần gian, nhưng ai từ chối tin vào Người thì cũng có nghĩa là từ chối việc được xoá tội!
Đối ngược với tội lỗi là sự công chính. Bởi tội lỗi là cái làm Thiên Chúa phiền lòng, còn công chính là cái làm cho Thiên Chúa vui lòng. Chúa Giêsu về cùng Cha, nghĩa là Giêsu đã đi đúng đường lối Cha, làm Cha vui lòng, và đó là công chính. Thế gian chống lại Chúa Giêsu thì thế gian không công chính, và bị Thần Chân Lý tố cáo!
Thứ ba là về án phạt. Ra toà mà bị tuyên bố là không công chính, tức có tội, thì đương nhiên bị án phạt. Đây là số phận của ‘thế gian’ theo ngữ cảnh này. Nhưng lưu ý sự nhấn mạnh rằng “thủ lãnh thế gian này đã bị xét xử”, tức bị án phạt rồi! Điều này xảy ra trong cái chết và sự sống lại của Chúa Giêsu. Một trận chiến mà phần bại trận đã được ấn định rồi, thì những ai vẫn theo phe bại trận cho thấy họ chọn lựa thật điên rồ! “Thủ lãnh thế gian này đã bị xét xử rồi”, điều này cũng có nghĩa rằng án phạt nằm sẵn trong sự tự do chọn lựa của người ta, đúng hơn là một cái gì đó được áp đặt có tính trả đũa. Chơi lửa thì cháy nhà, chơi dao thì đứt tay, vậy thôi!
Còn câu chuyện trong Bài đọc trích sách Công vụ mời gọi ta lưu ý: Phaolô và Sila bị ‘thế gian’ gán tội, đánh nhừ tử, bị tống giam vào ngục sâu nhất. Những kẻ cường quyền nghĩ mình công chính, còn hai con người này thì tội lỗi! Nhưng Thiên Chúa nghĩ ngược lại, và Ngài không mất kiểm soát. Đó là ý nghĩa của sự việc động đất, rúng chuyển nhà ngục, mọi cửa mở tung, mọi xiềng xích của tù nhân rơi rụng…
Viên cai ngục hoảng sợ, toan tự tử nhưng được trấn an, vì mọi tù nhân vẫn còn nguyên đó. Thiên Chúa chỉ vờn một chút thôi, để cho thấy quyền lực thế gian chỉ là bong bóng xà phòng. Từ hoảng sợ, viên cai ngục trở thành tâm phục khẩu phục, đến nỗi chính ông ta giải thoát Phaolô và Sila, đem về nhà, chăm sóc vết thương cho hai vị, bình tĩnh mời hai vị dùng bữa, và lãnh nhận Phép Rửa cùng với tất cả người nhà. Cuộc chuyển hoá diễn biến thật ngoạn mục.
Chỉ có Thần Chân Lý mới giải thích được những bất ngờ kỳ diệu đã xảy ra!
Lm. Lê Công Đức