Ông Này Đón Tiếp Những Kẻ Tội Lỗi Và Cùng Ngồi Ăn Uống Với Chúng! (02.03.2024 Thứ Bảy Tuần II Mùa Chay)
Ngày đăng: Tháng 3 2, 2024Đoạn sách ngôn sứ Mikha (7,14-15.18-20) nói về Thiên Chúa là Đấng “ném mọi tội lỗi của dân Ngài xuống đáy biển”. Ném xuống đáy biển là làm cho mất tăm mất tích, coi như không còn tồn tại nữa. Đó bởi vì Chúa “ưa thương xót” hơn là “giữ cơn thịnh nộ”! Thánh vịnh 102 (Đáp ca) khắc hoạ lại hình ảnh của Thiên Chúa là “Đấng từ bi và hay thương xót”!
Đó là khúc dạo đầu/dẫn nhập vào câu chuyện ‘để đời’ mà Chúa Giêsu kể trong Luca 15: Người con hoang đàng trở về được cha nồng nhiệt đón nhận với tất cả lòng thương xót. Trước hết, câu chuyện này nhằm trả lời cho sự chỉ trích của những người biệt phái và kinh sư nhắm vào Chúa Giêsu: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng”. Họ có ý gì? Họ muốn nói rằng không được làm thế! Những kẻ tội lỗi phải bị tránh xa, phải bị loại trừ! Phải xây tường, dựng rào để bảo vệ sự ‘trong sạch’ của câu lạc bộ những người công chính! Bạn hãy hình dung Chúa Giêsu phiền lòng thế nào trước cách nghĩ và cách ứng xử ấy…
Lòng thương xót và sự tha thứ vô điều kiện của người cha dành cho đứa con hoang đàng trở về, đó là gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt những người chỉ trích nói trên, để giúp họ tỉnh ra. Thiên Chúa chân thực của Chúa Giêsu là vị Thiên Chúa “chạy lại, ôm choàng thật chặt, hôn thật lâu” đứa con rách rưới tả tơi và hôi hám của Ngài. Không chỉ thế, Ngài còn cho cậu mặc áo mới, xỏ nhẫn mới, đi giày mới, và mở đại tiệc ăn mừng nữa!… Tuyệt nhiên không có chút gì là quở trách; chỉ có thương xót và tha thứ mà thôi. Bạn hãy vào vai người con ấy, và cảm nhận niềm hạnh phúc bất ngờ khôn tả này…
Nhưng chưa hết. Câu chuyện vẫn còn gay cấn, từ phía người… anh! Người anh đi làm về… nếu mọi sự im lìm như mọi ngày, thì hẳn anh vẫn rất ổn như bao ngày khác thôi. Nhưng hôm nay có điều bất thường xảy ra: thằng em bụi đời đã về… và ông già đang mở tiệc để ăn mừng nó… Ôi, thiệt là… không thể chịu nổi đối với anh! Cách nào đó, anh nghĩ giá như thằng khốn ấy đừng về thì tốt hơn… hoặc giả nó về, thì tốt hơn nên tống cổ nó ra đường trở lại… Hay ngay cả dù nếu phải đón nhận nó, thì cũng phải có biện pháp chế tài nào đó để dằn mặt chứ! Ai đời lại đi giết bê béo ăn mừng? Thiệt không chịu nổi!
Không chịu nổi… nên anh ta không vào nhà… để người cha phải ra năn nỉ và phân giải… Bạn thấy đó, người tội lỗi không hề gặp khó khăn nào từ phía Thiên Chúa để trở về, nhưng có thể gặp sự chống đối kịch liệt từ những người ‘giữ đạo thuần thành’ ở trong nhà Chúa! Chuyện căng thẳng đến mức cơ hồ anh tuyên bố không đội trời chung: Ông đón nhận nó vào nhà, thì tui ra ngoài! Tui nhất định đòi công bằng cho tui!
Thế đấy. Người cha hết khổ tâm vì thằng con kia thì lại phải khổ tâm không kém vì thằng con này. Ông đã kiên nhẫn phân giải cho nó rõ rằng đứa em kia là em của nó, chứ không phải chỉ là “thằng con của ông” như cách nó hằn học nói – và rằng nó là con, ở trong nhà, thì “mọi sự của cha là của con”, không nên tự coi mình như một kẻ làm công như thế.
Thiên Chúa là Cha đầy lòng thương xót! Đó là cốt lõi tin mừng mà sứ điệp lời Chúa hôm nay trao cho chúng ta. Nhưng để cho tin mừng này được trọn vẹn, chúng ta cũng phải thương xót và đón nhận nhau như chính mình mong được Thiên Chúa đón nhận. Hãy “đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với họ”, như Chúa Giêsu, dù những kẻ ấy là thu thuế, gái điếm, hay ngay cả những… đôi bạn đồng giới!
Misericordes sicut Pater! Hãy thương xót như Chúa Cha!
Lm. Lê Công Đức

