Nỗi Buồn Sẽ Thành Niềm Vui (29.5.2025 Thứ Năm Tuần VI Phục Sinh)
Ngày đăng: Tháng 5 30, 2025“Một ít nữa anh em sẽ không thấy Thầy, rồi một ít nữa anh em sẽ thấy Thầy…” Bản văn hôm nay lặp đi lặp lại những cụm từ như thế nhiều lần. Và chúng ta có cảm giác như Chúa có đó, rồi Chúa không có đó!… Thật ra, Chúa Giêsu về trời, đó không phải là Người mất hút, biệt tăm biệt tích, mà đó là Người bắt đầu sự ‘hiện diện vắng mặt’, nhờ Thánh Thần.
Về phía các môn đệ thừa sai của Người, khi thì cảm nhận rõ sự hiện diện ấy của Chúa, có những khi khác thì không cảm nhận rõ. Dù sao, lúc nào Chúa cũng hiện diện – và dù hoàn cảnh nào chúng ta cũng có lý do để biến nỗi buồn thành niềm vui…
Phaolô và các cộng sự viên đồng hành với ngài trải nghiệm hầu như đủ mọi cung bậc cảm xúc trên hành trình rao giảng và làm chứng cho Chúa Giêsu. Bị công kích lăng mạ bởi những người này, được nồng nhiệt đón nhận bởi những người kia… Có thất bại, có thành công… Gian nan thử thách nhiều, nhưng không thiếu ơn Chúa ủi an… Và nhất là, sống trong xác tín sự ‘hiện diện vắng mặt’ của Chúa, Phaolô luôn kiên vững thi hành sứ mạng ngay cả trong thử thách, chứ không hề nản lòng.
Chúng ta cũng vậy, đời sống và sứ mạng bao gồm đủ gam màu sáng tối khác nhau. Chỉ cần nhớ rằng Chúa Giêsu vẫn hiện diện với chúng ta trong Thánh Thần của Người, và nhớ rằng Người luôn có thể và luôn muốn biến nỗi buồn của chúng ta thành niềm vui – thì ta sẽ vui tươi vững bước trong sứ mạng thừa sai của mình.
Lm. Lê Công Đức