Niềm Vui Tin Mừng, Niềm Vui Có Chúa (15.12.2024 Chúa Nhật III Mùa Vọng)

Ngày đăng: Tháng 12 15, 2024

Chúa nhật thứ 3 Mùa Vọng có một âm hưởng vui mừng hân hoan rất rõ, như chúng ta nghe từ hai Bài đọc I và II, cũng như Đáp ca. Đây không phải niềm vui ‘nhất thời’, kiểu như giờ ‘nghỉ giải lao’ hay khoảnh khắc ‘bồi dưỡng’ xen giữa một quá trình làm việc vất vả. Đúng hơn, âm hưởng niềm vui này muốn nhắc chúng ta về niềm vui nền tảng của đời sống đức tin, niềm vui ‘tứ thời’, bất luận hoàn cảnh nào trong đời sống, bởi đây là NIỀM VUI CÓ CHÚA và NIỀM VUI CỦA CHÚA!

Như trong sách Xô-phô-nia: “Hỡi thiếu nữ Sion, hãy cất tiếng ca! Hỡi Israel, hãy hoan hỉ! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy hân hoan và nhảy mừng hết tâm hồn! … Vua Israel là Chúa ở giữa ngươi, ngươi không còn sợ khổ cực nữa”… “Hỡi Sion, đừng sợ, tay ngươi sẽ hết rã rời! Chúa là Thiên Chúa ngươi, là Ðấng mạnh mẽ ở giữa ngươi, chính Người cứu thoát ngươi. Người hân hoan vui mừng vì ngươi. Người cảm động yêu thương ngươi, và vì ngươi, Người sung sướng reo mừng” (x. Xp 3,14-18a).

Đáp ca, trích từ sách Isaia, càng cô đọng ý nghĩa về ‘niềm vui có Chúa’: “Hãy nhảy mừng và ca ngợi, vì Ở GIỮA NGƯƠI CÓ Ðấng Thánh của Israel thật cao cả” (x. Is 12,2-3.4bcd.5-6).

Thánh Phaolô nhắc đi, rồi nhắc lại với các tín hữu Philip rằng hãy VUI LUÔN trong Chúa. Và dường như Phaolô đồng hoá niềm vui căn bản này với ‘đức hiền hoà’ và cảm nghiệm ‘bình an’: “Đức hiền hoà của anh em phải sáng tỏ trước mặt mọi người, vì Chúa đã gần đến. Anh em đừng lo lắng gì hết, nhưng trong khi cầu nguyện, anh em hãy trình bày những ước vọng lên cùng Chúa, bằng kinh nguyện và lời cầu xin đi đôi với lời cảm tạ. Và bình an của Thiên Chúa vượt mọi trí hiểu, sẽ giữ gìn lòng trí anh em trong Chúa Giêsu Kitô” (x. Pl 4,4-7).

Niềm vui tràn ngập như thế – từ các trang Thánh Kinh Cựu Ước sang đỉnh điểm của nó ở Tân Ước, với sự có mặt bằng xương bằng thịt của Con Thiên Chúa, là Chúa Giêsu – được Đức thánh cha Phanxicô xác nhận cách nhấn mạnh là NIỀM VUI TIN MỪNG (x. Evangelii Gaudium, các số 1-8). Chính vị giáo hoàng cũng nêu ‘niềm vui’ như một dấu hiệu của sự thánh thiện trong thời đại của chúng ta (x. Gaudete et exsultate, chương 4).

Nói cách khác, Kitô giáo là đạo của niềm vui. Đi đạo là vui. Ngay cả dù ở giữa buồn phiền và đẫm nước mắt, người Kitô hữu vẫn vui và bình an tận thâm sâu. Bởi niềm vui ở đây là tâm thế nền tảng, chứ không phải chỉ là ‘cảm giác trên bề mặt’ vốn dễ thay đổi rất nhanh theo tâm trạng và thậm chí tuỳ theo thời tiết và những gì xảy ra xung quanh bên ngoài…

Niềm vui có Chúa, vì thế, giả thiết và thách đố mỗi chúng ta cảm nghiệm sâu xa rằng ‘CÓ CHÚA’ là niềm vui. Biết Chúa, gặp Chúa, theo Chúa… là niềm vui! Nó khác với loại tâm thế trong đó người ta đi đạo, giữ đạo một cách nhăn nhó, ‘cực chẳng đã’, như một cái giá phải gắng trả để ‘mua’ thiên đàng đời sau! “Ồ, cái ông ấy sướng thật, được ăn chơi hưởng thụ cả đời, đến lúc gần chết mới theo đạo, và đi thẳng lên thiên đàng – ông ta được sướng cả đời này lẫn đời sau!” Đó là tâm thế của người có đạo, có Chúa mà… không vui!

Vậy thì chúng ta đâu có tin MỪNG mà loan báo? Làm sao đạo của mình có thể hấp dẫn những người chưa tin?… Đó là lý do tại sao ngay từ khi bắt đầu sứ vụ Phêrô, Đức Phanxicô đã chuyển tải cương lĩnh cho một cuộc canh tân Giáo hội trong Tông huấn đầu tay của ngài mang tựa đề ‘Niềm Vui Tin Mừng’. Trao Tin Mừng cho người khác, mà mình không vui cách thâm sâu, thì làm sao người ta tin?

Bài Tin Mừng hôm nay (x. Lc 3,10-18) không trực tiếp đề cập niềm vui, mà nêu câu trả lời của Gioan Tẩy giả cho câu hỏi của đám đông: “Chúng tôi phải làm gì?” Gioan không đề nghị bất cứ việc gì lớn lao, to tát. Gioan chỉ kêu gọi mỗi người làm các bổn phận hằng ngày của mình một cách tử tế. Soi chiếu ‘niềm vui Tin Mừng’ nói trên kia vào đây, chúng ta sẽ nhận được sứ điệp mà tuần thứ ba Mùa Vọng mời gọi mình: Không cần làm gì to tát cả, mỗi người chỉ cần VUI TƯƠI kiên nhẫn chu toàn các bổn phận đời thường của mình!

Đó là cách thuyết phục nhất để nói với mọi người rằng chúng ta có Chúa.

Lm. Lê Công Đức



Bài viết khác

“Thiên Chúa Ghê Tởm”! (08.11.2025 Thứ Bảy Tuần XXXI Thường Niên)

“Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp anh em vào chốn an nghỉ đời đời.” Nên nhớ nhé, Chúa bảo “dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu”, chứ Chúa không dạy ta kiếm tiền một cách gian […]


Nếu Các Ngươi Không Hối Cải… (25.10.2025 Thứ Bảy Tuần XXIX Thường Niên)

“Những ai sống theo xác thịt, thì hướng đến những sự thuộc về xác thịt; còn những ai sống theo Thần khí, thì hướng đến những sự thuộc về Thần khí”. Cặp tương phản ‘xác thịt/Thần khí’ rất quan trọng trong tư tưởng của Phaolô, nhất là trong Thư Rôma. Nhưng ở đây không nên […]


Làm Cho Ngọn Lửa Bùng Cháy Lên (23.10.2025 Thứ Năm Tuần XXIX Thường Niên)

Tội lỗi đưa đến sự chết (đời đời). Sự công chính và thánh thiện đưa đến sự sống đời đời. Điều quan trọng là chúng ta đã được chuyển đổi từ tình trạng tội lỗi sang tình trạng công chính. Cú ‘shift’/ ‘chuyển đổi’ này có được là nhờ công cuộc cứu độ của Chúa […]


Tỉnh Thức Là Vâng Phục, Vâng Phục Là Công Chính (21.10.2025 Thứ Ba Tuần XXIX Thường Niên)

Sau khi khẳng định rõ ràng CÔNG CHÍNH là nhờ bởi lòng TIN, thánh Phaolô tiếp tục nói về nguyên lý ‘công chính hoá’ là Chúa Giêsu Kitô, trong đó nêu bật mối liên hệ giữa VÂNG PHỤC và ‘công chính hoá’. “Vì như bởi tội không vâng lời của một người mà muôn người […]


Người Môn Đệ Thừa Sai: Chứng Nhân Hy Vọng (18.10.2025 Thứ Bảy Tuần XXVIII Thường Niên)

Dù không thuộc nhóm 12, thánh Luca cũng có một thế giá đặc biệt. Chỉ cần nghĩ đến ngài trong tư cách tác giả sách Tin Mừng! Hôm nay là ngày lễ kính ngài, trình thuật Tin Mừng về Chúa Giêsu sai nhóm 72 được chọn cho ngày lễ nhằm khắc hoạ chân dung thánh […]


Quay Mặt Lại Với Chúa, Đừng Quay Lưng! (16.10.2025 Thứ Năm Tuần XXVIII Thường Niên)

Một chủ đề rất quan trọng của Thư Rôma, đó là “Con người nhờ đức tin vào Chúa Kitô mà được công chính hoá, chứ không phải bởi việc làm theo lề luật”. Lưu ý, giữ luật thì vẫn có thể không có tương quan cá vị nào cả; còn ‘đức tin’ thì tự bản […]


Các Ông Sạch Bên Ngoài, Còn Trong Lòng Thì Đầy Tham Lam Gian Ác (14.10.2025 Thứ Ba Tuần XXVIII Thường Niên)

Tiếp tục Thư Rôma, hôm nay thánh Phaolô gợi ý rằng người ta có thể biết Thiên Chúa qua những cách mà Thiên Chúa tỏ lộ. Dĩ nhiên cần thiện chí, do đó thiếu thiện chí cũng là một thiếu sót đáng trách… Nhưng điều tệ hơn và đáng trách hơn, đó là người ta […]


Nghe Và Giữ Lời Thiên Chúa Thì Có Phúc Hơn! (11.10.2025 Thứ Bảy Tuần XXVII Thường Niên)

Chúng ta tiếp tục nghe âm vang về ‘ngày của Chúa’ trong sách Giôel, với hai hình ảnh tương phản. Đó là hình ảnh về cánh đồng giết chóc, về “mặt trời ra tối tăm và các vì sao mất ánh sáng”… để rồi Thiên Chúa sẽ ngự đến Sion, và “các núi sẽ nhỏ […]


Hãy Đặt Niềm Trông Cậy Vào Chúa (09.10.2025 Thứ Năm Tuần XXVII Thường Niên)

Trang sách Malakhi hôm nay nói về người tôn thờ và phụng sự Chúa có khi hoang mang nghi ngờ chính sự chọn lựa của mình… Hoang mang nghi ngờ vì thấy những điều sầu não ập đến với mình, trong khi những kẻ lạc xa đường lối Chúa lại được những điều tốt lành!… […]


Kinh Mân Côi: Chiêm Ngắm Và Gắn kết Với Mầu Nhiệm Chúa Giêsu (06.10.2025 Thứ Ba Tuần XXVII Thường Niên)

Trình thuật Truyền Tin (Lc 1,26-38) nếu đưa lên sân khấu thì chỉ thấy một nhân vật duy nhất là Đức Maria – (vì thiên thần Gabriel vốn vô hình!). Đó là sự bắt đầu biến cố Chúa Giêsu, cũng là sự bắt đầu một bước quyết định trong câu chuyện cuộc đời Đức Mẹ. […]


Có Chúa Giêsu Là Có Tất Cả (04.10.2025 Thứ Bảy Tuần XXVI Thường Niên)

Dân Chúa rơi vào thảm cảnh trong tay dân ngoại là bởi vì “trêu chọc cơn thịnh nộ của Chúa”… Chúa cảnh cáo họ, nhưng Chúa không bỏ họ. Như ta nghe trong đoạn sách Baruc hôm nay: “Các con ơi, hãy vững lòng, hãy kêu cầu cùng Chúa: vì Ðấng đã dẫn đưa các […]


Thiên Thần Hộ Thủ: Một Bằng Chứng Của Nhân Phẩm (02.10.2025 Thứ Năm Tuần XXVI Thường Niên)

“Thiên thần của Ta đi trước mặt ngươi”. Lời này của Chúa trong sách Xuất hành xác nhận với chúng ta không chỉ sự tồn tại của các thiên thần, mà còn cho thấy vai trò của thiên thần hộ thủ là đồng hành và hướng dẫn mỗi người chúng ta. Rất thường, ta nhận […]