Mắt Họ Mở Ra, Và Thấy Mình Trần Truồng! (14.02.2025 Thứ Sáu Tuần V Thường Niên)

Ngày đăng: Tháng 2 13, 2025

Vừa khi hai người ăn trái cây ‘biết lành biết dữ’, thì quả thật mắt họ mở ra, biết mình đã làm điều dữ, không phải điều lành – tức đã làm điều xấu, không phải điều tốt như họ tưởng. Mắt mở ra, nhưng không phải mở ra để trở thành toàn năng, tự do tuyệt đối, tự ấn định tốt xấu như Thiên Chúa – mà mắt mở ra để nhận ra mình trần truồng! Thật xấu hổ! Xấu hổ với Thiên Chúa, nên nấp vào lùm cây. Xấu hổ với nhau và mỗi người xấu hổ với chính mình, nên kết lá che lại.

Thật khốn khổ với nỗi xấu hổ này. Nó là mặc cảm tội lỗi, là sự cắn rứt lương tâm, là nỗi ê chề của kẻ đã để mình bị lừa gạt. Tâm hồn không còn bình an thanh thản nữa, mà bị đè nặng. Nỗi xấu hổ vì ‘trần truồng’ này là dấu hiệu rõ ràng của tình trạng mất tự do. Phải che chắn, phải lấp liếm! Ông đổ tội cho bà, bà đổ tội cho con rắn – nhưng thật tội nghiệp, nỗi xấu hổ vẫn còn nguyên đó, tô hô, như chính hàm nghĩa của hai tiếng ‘trần truồng’…

Đó là cái giá của sự lạm dụng tự do. Chúa ban cho con người tự do, đó là để con người tự do chọn theo ý Chúa. Và khi con người đặt mình hoàn toàn thuộc về thánh ý Chúa, thì đó chính là lúc con người được tự do hoàn toàn. Thật điên rồ khi nghĩ rằng tự do hoàn toàn là ‘muốn gì làm nấy’. Bởi kinh nghiệm của hai con người đầu tiên cho thấy rõ: Muốn gì làm nấy, bất chấp ý Chúa, thì đó không chỉ là chống lại Thiên Chúa mà còn là chống lại chính mình. Điều mà người ta nhận được không phải là tự do, hạnh phúc, bình an, nhưng là nỗi xấu hổ vì thấy mình ‘trần truồng’!

Đùa dại với tự do thì nguy hiểm thế đó. Rất may, Chúa thấy chúng ta xấu hổ, khổ sở vì lỡ dại nướng hết vốn liếng tự do của mình vào canh bạc bịp của Satan, Ngài không đành nhìn chúng ta trong thảm cảnh, Ngài quyết định giải thoát chúng ta, để chúng ta lại được tự do lần nữa!

Sự giải thoát ấy, ơn cứu độ ấy, được thực hiện bởi cái chết Thập giá và sự sống lại của Chúa Giêsu Kitô. Người hoàn toàn vô tội, nhưng chịu đóng đinh trần truồng xấu hổ trên Thập giá, vì Người muốn mang lấy hết tội lỗi và cả sự ‘xấu hổ vì trần truồng’ của chúng ta. Tình yêu cứu độ của Chúa kỳ diệu biết bao, đến nỗi Giáo hội thốt lên một cách nghịch lý mà hợp lý: “Ôi, tội Ađam thật là cần! Ôi tội hồng phúc! (felix culpa)”…

Nhìn lên cây Thập giá với Đấng Chịu Đóng Đinh treo trần truồng trên đó, chúng ta sẽ mở mắt ra và nhận hiểu thế nào là dữ và thế nào là lành, thế nào là tự do điên rồ và thế nào là tự do chân thực.

Lm. Lê Công Đức



Bài viết khác

Từ Câu Chuyện Chúa Chữa Anh Mù…(18.02.2025 Thứ Ba Tuần VI Thường Niên)

Đã nổi tiếng mức nào đó về các hoạt động chữa lành cách ngoạn mục, nên khi Chúa Giêsu xuất hiện cùng với các môn đệ tại Bêtsaiđa, “người ta dẫn tới Chúa một người mù và xin Chúa đặt tay trên người ấy”. Trình thuật này của thánh Mác-cô thật hấp dẫn, vì rất […]


Tội Lỗi, Cơn Lụt Hồng Thuỷ, Và Con Tàu Noe… (18.02.2025 Thứ Ba Tuần VI Thường Niên)

Tội lỗi lan tràn. Con người hư hỏng… đến mức Chúa “lấy làm tiếc vì đã dựng nên họ”, và Ngài quyết định huỷ diệt họ! Cách diễn tả này trong sách Sáng thế vừa cho thấy mức độ hư hỏng của con người thật khủng khiếp, vừa cho thấy Chúa tôn trọng tự do […]


Em Ngươi Đâu? (17.02.2025 Thứ Hai Tuần VI Thường Niên)

Sự dữ đã đi vào gia đình nhân loại ngay từ hai ông bà nguyên tổ, qua câu chuyện biểu tượng là việc ăn trái cây biết lành biết dữ. Con người, vẫn với tự do của mình, tiếp tục lún sâu hơn trong tội lỗi với việc Cain sát hại Abel. Câu chuyện hai […]


Nghèo và Giàu – Phúc Và Khốn (16.02.2025 Chúa Nhật VI Thường Niên)

Tương phản KHỐN và PHÚC – đó là chủ đề của Lời Chúa hôm nay. Đây là tương phản giữa nghèo và giàu, giữa đói khát và no đầy, giữa khổ và sướng, giữa yếu thế và quyền lực… Sau tất cả, đó là tương phản giữa chết và sống! Tất cả các yếu tố […]


Bản Chất Của Tội Lỗi Không Ở Chỗ Phạm Luật, Mà Ở Chỗ Làm Chúa Đau Buồn (15.02.2025 Thứ Bảy Tuần V Thường Niên)

Trong cảm thức về sự trần truồng và ê chề xấu hổ, con người nghe Chúa khảo vấn. Ông đổ cho bà. Còn bà thì đổ cho con rắn. Chúa bắt đầu từ con rắn, rồi đến bà, cuối cùng là ông, khi tuyên bố hậu quả của sự chọn lựa và hành động xấu […]


Không Biên Giới! (13.02.2025 Thứ Năm Tuần V Thường Niên)

Mệt nhọc, lên thuyền đi nghỉ chút nơi thanh vắng, Thầy trò vẫn bị đám đông đón đầu… Còn ở đây, vùng dân ngoại, Chúa Giêsu muốn kín đáo ở yên một chút, mà người phụ nữ Phênixi kia cũng nhận ra, đến xin Người cứu chữa đứa con gái bị quỉ ám của mình!… […]


Cây Biết Lành Biết Dữ!  (12.02.2025 Thứ Tư Tuần V Thường Niên)

Thuở ấy, buổi ban đầu, Vườn Địa Đàng đầy hoa thơm trái ngọt. Đặc biệt, giữa vườn có hai cây, là ‘cây sự sống’ và ‘cây biết lành biết dữ’. Mọi kịch tính cũng đến từ hai cây này… Tại sao hai cây? Là để chọn lựa, ăn trái cây nào… Bởi Chúa đã nói […]


Dân Này Sùng Kính Ta Ngoài Môi Miệng (11.02.2025 Thứ Ba Tuần V Thường Niên)

Rình. Phát hiện lỗi. Chỉ trích… Đó là lối của những người ‘biệt phái’, tức phái đạo đức đặc biệt. Có vẻ họ cảm thấy thú vị mỗi khi bắt được lỗi nào đó nơi người khác… Còn các môn đệ Chúa Giêsu – và chính Người – thì luôn bị rình, cũng thường bị […]


Biết Ơn Về Tất Cả…(10.02.2025 Thứ Hai Sau Chúa Nhật V Thường Niên)

Mỗi ngày, mặt trời lên buổi sáng và lặn xuống lúc chiều hôm. Bầu trời đêm thì có trăng, trăng khuyết, rồi trăng đầy… Bạn biết đó, những thiên thể này rất quan trọng đối với sự sống trên mặt đất chúng ta. Bao đời nay vẫn thế. Mà vũ trụ này còn có hàng […]


Thiên Chúa Siêu Việt Cao Cả kêu Gọi Con Người Tội Lỗi Thấp Hèn (09.02.2025 Chúa Nhật V Thường Niên)

THIÊN CHÚA là Đấng chí thánh, uy nghi, cao cả, siêu việt… “Thánh, Thánh, Thánh! Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, toàn thể địa cầu đầy vinh quang Chúa”… Còn ngược lại, ISAIA biết rõ mình thấp hèn, bất xứng: “Tôi chết mất, vì lưỡi tôi nhơ bẩn”… Nhưng Chúa dùng than hồng nung […]


Nhu Cầu Của Dân Chúng Là Số Một (08.02.2025 Thứ Bảy Tuần IV Thường Niên)

Sau chuyến đi công việc, các môn đệ trở về. Vui nhiều, nhưng khá mệt. Thầy cũng không thảnh thơi khoẻ khoắn hơn, bởi Thầy đâu có rảnh rang. Thế là cả Thầy và trò lên thuyền, chèo đi, tìm một nơi vắng vẻ để nghỉ ngơi đôi chút… Nhưng các đám đông không cần […]