Là Ánh Sáng Thì Không Sợ Bất Ngờ (02.9.2025 Thứ Ba Tuần XXII Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 9 2, 2025Tiếp tục đề tài cánh chung, Thư 1 Thêxalonica nói về tính bất ngờ: Ngày của Chúa đến bất ngờ như kẻ trộm vào ban đêm! Để đối phó với tính bất ngờ ấy, các tín hữu phải sống đúng căn tính của mình là “con cái của ánh sáng ban ngày”, bởi họ không thuộc về ban đêm, không thuộc về bóng tối!
Đó là phong cách sống của những người hy vọng, tin tưởng rằng mình “sẽ nhìn thấy những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh”. Họ không nao núng, nhưng mạnh mẽ tuyên xưng: “Chúa là ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi sợ chi ai? Chúa là thành luỹ bảo vệ đời tôi, tôi sợ gì ai?” (x. Tv 27). Lời Thánh vịnh này hoàn toàn phù hợp để diễn đạt đức cậy Kitô giáo.
Câu chuyện Chúa Giêsu tại hội đường Capharnaum cũng là một bức tranh tương phản giữa bóng tối và ánh sáng. Người kia bị khống chế bởi thần ô uế, đó là bóng tối. Anh ta gào lên: “Hỡi Giêsu Nadaret, chúng ta có liên quan gì nhau đâu mà ông đến để tiêu diệt chúng tôi? Chúng tôi biết ông là ai rồi, ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!” Thần ô uế tinh ranh xem chừng dùng chiến thuật điều đình…
Nhưng Chúa Giêsu đã quát bảo nó: “Im đi, và hãy ra khỏi người này!” Đó là sức mạnh và cách hành động của Ánh Sáng. Chúa Giêsu là Ánh Sáng, và Ánh Sáng không thoả hiệp với bóng tối. Ở đâu có Ánh Sáng thì tự khắc bóng tối bị xua tan.
Nhưng không chỉ Chúa Giêsu, mà cả chúng ta nữa, trong Chúa Giêsu, chúng ta cũng là “ánh sáng cho các dân tộc” (lumen gentium). Có thể nói, trong cuộc hành hương hướng về cánh chung, chúng ta chỉ cần làm một việc thôi, đó là: LÀM ánh sáng, luôn LÀ ánh sáng, mọi nơi mọi lúc, đúng như bản chất của mình!
Ánh sáng thì không sợ bất cứ thứ bất ngờ nào, kể cả sự bất ngờ của việc Chúa đến lại!
Lm. Lê Công Đức