Hai Người Trên Một Giường, Một Người Được Đem Đi, Người Kia Bị Bỏ Lại (15.11.2024 Thứ Sáu Tuần XXXII Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng mười một 14, 2024Chúa Giêsu nhắc lại chuyện thời ông Nôe và chuyện ông Lót. Cả hai chuyện đều trao cùng một thông điệp, đó là hãy tỉnh thức và sẵn sàng cho điều bất ngờ xảy đến, thậm chí hãy sẵn sàng cho sự kết thúc, cho dấu chấm hết, nghĩa là cho cái chết của mình!
Trong cả hai câu chuyện, Chúa Giêsu đều mô tả cái tình trạng gọi là thiếu tỉnh thức, thiếu sẵn sàng của những người đương thời ông Nôe và ông Lót. Họ thiếu sẵn sàng như thế nào? Họ “cứ ăn uống, cưới vợ gả chồng”… họ “ăn uống, mua bán, trồng tỉa, xây cất”… Ta có thể nhận ra ngay rằng những việc được liệt kê ấy toàn là những việc tốt và cần thiết. Ăn uống, cưới vợ lấy chồng thì tốt chứ sao! Ăn uống, mua bán, trồng tỉa, xây cất là những việc tốt, chứ đâu có vấn đề gì! Cũng như trong dụ ngôn nọ, các khách được mời dự tiệc cưới đã xin kiếu vào giờ chót, vì họ bận thử trâu, bận xem mảnh đất mới mua, bận ở nhà với vợ mới cưới! Toàn là những lý do tốt lành. Không có ai làm điều gì xấu xa, gian ác cả. Thế mà lại thành ‘chuyện’, lại có vấn đề. Tại sao?
Tại vì họ không có tầm nhìn đúng, không có tâm thế, thái độ đúng! Họ tuyệt đối hoá cái tương đối, và tương đối hoá cái tuyệt đối; nghĩa là họ đảo lộn hay xáo trộn thứ tự bảng giá trị. Nói một cách sâu xa hơn, vấn đề của họ là lấy cái tốt của mình, do mình nghĩ ra và mình muốn, để thay cho cái tốt mà Chúa muốn và Chúa đề nghị. Nếu chúng ta cũng sống theo kiểu miệt mài làm ăn, mua sắm, thưởng ngoạn các thứ… và chỉ chừng ấy thôi, chỉ biết có đời này mà thôi, nhất là chỉ nghĩ về mình và các nhu cầu của mình mà thôi, không quan tâm gì đến Thiên Chúa hay ai khác… thì chúng ta đang có vấn đề, và đây là vấn đề ‘chết người’ chứ chẳng đùa!
Bạn không làm điều gì xấu, ừ…. nhưng bạn cũng KHÔNG làm điều tốt và cần thiết, thì bạn sẽ hụt, sẽ nhỡ vĩnh viễn. Hãy nhớ lại chuyện ông nhà giàu không quan tâm đến Ladaro, người đầy tớ không chịu thông cảm cho anh bạn mắc nợ mình một món nợ nhỏ, ông tư tế và ông Lêvi không dừng lại cứu giúp người, những người bên tả Đức Vua trong cuộc phán xét chung đã không làm những việc của lòng thương xót… Họ đâu có làm việc xấu, họ chỉ không làm việc tốt thôi!
Và đó là do trong lòng họ không được định hướng về phía Thiên Chúa và về phía tha nhân. Chỉ định hướng về chính mình mà thôi! Chính sự định hướng này, tầm nhìn và tâm thế này làm nên sự khác biệt giữa người này và người khác. Ta hiểu vì sao Chúa Giêsu nói hai người trên một giường, hai người xay một cối, hai người làm việc ngoài đồng… thì một người được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.
Mỗi người chúng ta thỉnh thoảng nên nhìn người nào đó ngay bên cạnh mình, bất cứ người nào, và nghĩ biết đâu người ấy sẽ được đem đi, còn mình sẽ bị bỏ lại! Đừng tự huyễn hoặc mình rằng mình không làm điều xấu là đã đủ. Bởi khi từ chối điều Chúa đề nghị để chọn điều ‘tốt’ theo ý mình, thì điều gọi là ‘tốt’ ấy trở thành xấu mất rồi!
Lm. Lê Công Đức