Giêsu Thi Ân Giáng Phúc Và Bị Chống Đối (12.03.2024 Thứ Ba Tuần IV Mùa Chay)
Ngày đăng: Tháng 3 11, 2024“Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về”… Không cần chờ nước động, cũng không cần lết tấm thân tội nghiệp ấy xuống tới nước – như anh ta đã đợi chờ và đã loay hoay vô vọng trong 38 năm qua!
Cũng giống như chuyện hôm qua, Chúa Giêsu nói: “Ông hãy về đi, con ông đã mạnh” – mà không cần Người phải đến tận nhà viên quan ấy.
Trong cả hai câu chuyện, những người nhận được ơn lành đều chưa tin nhiều. Điều Chúa Giêsu thấy nơi họ là nỗi khốn khổ, là tình trạng tội nghiệp, đáng thương. Và chỉ chừng đó thôi, Chúa đã thương và trao ban ơn chữa lành.
Đặc biệt trong câu chuyện về người bại liệt hôm nay, ta thấy anh ta không chỉ là chưa tin nhiều, không biết Giêsu là ai, mà còn thụ động, bạc nhược, đổ trách nhiệm vấn đề của mình cho người khác, và tội lỗi nữa (như Chúa Giêsu xác nhận). Thế nhưng Chúa Giêsu bất chấp tất cả những điều đó, Người chủ động đề nghị chữa lành bệnh tật cho anh: “Này, anh có muốn được lành bệnh không?”…
Bởi vì chính Chúa Giêsu là ‘dòng nước sự sống’, ‘dòng nước chữa lành’ như Êdekiel đã thấy trước trong thị kiến. Giêsu là … “dòng nước chảy đến những ai thì tất cả đều được cứu”.
Điều mỉa mai là sự chữa lành này của Chúa Giêsu lại vấp phải phản kháng, chứ không êm xuôi, vì sự việc diễn ra trong ngày Sa-bát! Người đàn ông ấy vác chõng đi về trong ngày Sa-bát. Người Do thái không chấp nhận, họ đã hoạnh hoẹ anh này, muốn moi cho ra ai là tội đồ đã chữa anh và đã truyền cho anh làm thế. Bởi luật về ngày Sa-bát, theo cách họ hiểu và giữ, đã trở thành cố định và bất khả xâm phạm!
Ở đây ta lại thấy tính cơ chế muốn bóp nghẹt tính đặc sủng, thay vì làm đúng vai trò của nó là phục vụ cho đặc sủng. Sự việc “người Do thái gây sự với Chúa Giêsu” dường như cũng đang âm vọng lại nơi những ồn ào đây đó xung quanh Tuyên ngôn Fiducia Supplicans…
Ở đây ta cũng thấy rõ rằng Chúa Giêsu chữa lành người ấy mà không hề ‘chuẩn nhận’ tình trạng tội lỗi của người ấy. Sự chữa lành đến từ lòng Chúa thương xót, chứ không phải do sự xứng đáng của người ta, và với định hướng thật rõ rệt: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”!
Bạn có thể nhận ra Chúa Giêsu là Đấng Giải Phóng rất mạnh mẽ, và cũng khá cô đơn, vì bị chống đối nhiều. Nên chăng ta đứng về phía Chúa Giêsu, ủng hộ Người, đồng thời trao hết cho Người mọi ‘bệnh hoạn tật nguyền’ hồn xác của chúng ta: “Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa”!
Lm. Lê Công Đức

