Đừng Thấy Thường Qúa Mà Xem Thường (24.07.2025 Thứ Năm Tuần XVI Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 7 24, 2025Dưới sự lãnh đạo của Mô sê, đoàn dân lúc này đã đi đến hoang địa Si-nai. Thiên Chúa cho họ kinh nghiệm một cuộc thần hiện. Ngài tỏ mình ra với họ. Và sự việc thật là chấn động khủng khiếp như mô tả trong sách Xuất hành. Sau khi toàn dân đã chuẩn bị hai ngày, thì ngày thứ ba có sấm chớp, có mây dày đặc bao phủ, có tiếng kèn vang. Chúa ngự xuống trong ngọn lửa, cả núi Si-nai bốc khói ngùn ngụt, đất rung chuyển, tiếng kèn ngày càng lớn và vang xa…
Đó là những hình ảnh nói lên sự uy nghi cao cả và quyền năng đáng sợ của Thiên Chúa. Trước sức mạnh và vinh quang Thiên Chúa, thái độ của con người là thần phục, suy tôn – như lời Đáp ca trích từ sách Đaniel: “Lạy Chúa là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời”!
Nhưng Thiên Chúa không chỉ uy nghi cao cả, mà Thiên Chúa cũng rất gần gũi, rất thường, thậm chí rất thấp hèn nữa… như điều xảy ra trong mầu nhiệm nhập thể và nhập thế của Chúa Giêsu Kitô. Và đây là thách đố cho sự đón nhận của con người. Chúng ta thường hình dung Thiên Chúa qua những gì vĩ đại, phi thường, gây ấn tượng lớn ngay từ vẻ bên ngoài… và vì thế chúng ta gặp khó khăn để nhận ra Chúa nơi những cái bình thường xung quanh cuộc đời mình!
Nói về mình không hề là điều dễ dàng, cả đối với Chúa Giêsu cũng thế. Nhưng Người vẫn tìm cách để trao thông điệp rất khẩn thiết này cho các môn đệ: “Quả thật, Thầy bảo anh em: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều anh em thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều anh em nghe, mà không được nghe”…
Vâng, Chúa Giêsu bị người Do thái xem thường cũng vì Người được thấy là… thường quá! Ta đừng quên, không phải vì bị chúng ta xem thường mà một điều phi thường sẽ biến thành thường đâu. Điều đó chỉ nói lên rằng chính chúng ta đang mù quáng. Ta cần xin ơn soi sáng để thoát ra khỏi sự mù quáng này.
Lm. Lê Công Đức