Công Lý!(25.03.2024 Thứ Hai Tuần Thánh)
Ngày đăng: Tháng 3 24, 2024Bài ca về Người Tôi Trung hôm nay (x. Is 42,1-7) là bài ca về CÔNG LÝ! Từ “công lý” được lặp lại nhiều lần, bên cạnh những ý niệm có liên quan như ‘xét xử’, ‘không thiên vị’, ‘ánh sáng của chư dân’… Nhưng gắn chặt nhất với ‘công lý’ và được tôn lên rõ nhất trong bài ca này, đó là GIẢI PHÓNG. Người Tôi Trung “được gọi trong công lý” là “để mở mắt cho người mù, đưa ra khỏi tù những người bị xiềng xích, đưa ra khỏi ngục những người ngồi trong tối tăm.” Công cuộc giải phóng hay thi hành công lý ấy nhận động lực của nó nơi LÒNG THƯƠNG XÓT, có nguồn mạch ở chính Thiên Chúa, và chảy tràn qua Người Tôi Trung: “Này là tôi tớ Ta mà Ta nâng đỡ, là người Ta tuyển chọn, Ta hài lòng về người. Ta ban Thần trí Ta trên người… Người không bẻ gãy cây lau bị giập, không dập tắt tim đèn còn khói.”
Người Tôi Trung ấy là hình ảnh tiên báo về Chúa Giêsu Khổ Nạn. Chiêm ngắm cuộc Khổ Nạn của Chúa, chúng ta sẽ thấy ‘lòng thương xót’, thấy sự ‘giải phóng’, và thấy ‘công lý’ của Thiên Chúa được thi hành cho chúng ta. Thi hành bằng cách nào? Bằng cách Chúa hứng chịu bất công tận cùng, qua đó cho thấy rằng ‘công lý’ của Thiên Chúa, rốt cuộc, chính là ‘lòng thương xót’ của Ngài được thể hiện nơi cái chết của Chúa Con!
Chúng ta trong xã hội và Giáo hội hôm nay cũng thường xuyên nói về ‘công lý’ và về ‘giải phóng’, nhưng có lẽ ta thường tách những ý niệm thời thượng ấy ra khỏi lòng thương xót, và do đó mọi sự cứ dang dở, trầy trật, và bế tắc!
Giuđa Iscariô có vẻ quan tâm tới người nghèo, có vẻ rất có tinh thần ‘giải phóng’ và ‘công lý’… nhưng rõ ràng anh ta diễn vậy thôi. Anh ta là một tên trộm cắp kia mà! Các thượng tế tìm giết Chúa Giêsu, và quyết định giết luôn cả Ladaro, để thực hiện một thứ ‘công lý’ của cường quyền, của chủ nghĩa thực dụng, tìm sự ‘tiện lợi’ và ‘được việc’ trước mắt, theo lôgic ‘một người chết thay cho toàn dân’ mà họ đã tự ý đưa ra và áp đặt!
Chúa Giêsu đã chết vì ‘công lý’ giả (fake) của con người, để cho ta thấy thế nào là công lý thật của Thiên Chúa.
Lm. Lê Công Đức

