Chúng Tôi Phải Làm Gì? (02.04.2024 Thứ Ba Tuần Bát Nhật Phục Sinh)
Ngày đăng: Tháng 4 1, 2024Hung hăng lên án và đóng đinh người ta, đầy phấn khích… Rồi bây giờ biết mình nhầm, vì ‘người ta’ ấy là Đấng Ki tô của Thiên Chúa! Đúng là cái nhầm lẫn chết người. Không chỉ ‘chết người’, mà cả ‘chết mình’ nữa! Vì thế, những người Do thái thính giả của Phê rô đã đau đớn trong lòng và hỏi: “Chúng tôi phải làm gì?”
Những người Do thái ở đây thật tuyệt vời. Vì khi nhận ra mình sai, họ đã đau đớn trong lòng! Và vì họ muốn hành động cụ thể để sửa cái sai ấy: “Chúng tôi phải làm gì?” Cái sai của họ to như núi, nhưng không sao… vì lòng sám hối của họ thật chân thành. Lòng sám hối ấy rất thực tế nữa, qua câu hỏi “Chúng tôi phải làm gì?”
Sai lầm trong quá khứ, và nếu chỉ là của quá khứ thôi, thì không sao, dù nó to đến mấy. Điều quyết định là hiện tại. Và câu hỏi “chúng tôi phải làm gì?” là việc phân định để hành động trong hiện tại. Câu trả lời là “hãy tin vào Đức Giêsu Ki tô, chịu Phép Rửa nhân danh Người để được tha tội và được trao ban Thánh Thần”… Không thấy phải đền bù cho sự sai trái của mình gì hết – vì đền sao nổi! Chỉ thấy là cần tin vào Chúa Phục sinh để được tha bổng mà thôi!
Maria Madalena cũng rất kinh nghiệm về sự thật rằng quá khứ là chuyện đã qua và không còn vướng vất vào hiện tại nữa. Chị có một thành tích tội lỗi, nhưng điều đó không quan trọng. Điều duy nhất quan trọng là nối kết/gắn bó với Chúa Giêsu trong hiện tại. Chúa còn sống, chị theo Chúa. Chúa chết, chị vẫn không muốn rời chút dấu vết còn lại của Chúa. Lòng khao khát của chị được đáp đền: Chị gặp được Chúa Phục sinh, và được chính Chúa Phục sinh đích thân cho chị biết chị phải làm gì trong hiện tại: Đi báo tin cho các anh em của Chúa!
Còn chúng ta, liệu Chúa Phục sinh muốn chúng ta phải làm gì trong hiện tại của mình?
Lm. Lê Công Đức

