Chúng Ta Đang Tôn Thờ Ai Và Đang Rao Giảng Gì? (03.03.2024 Chúa Nhật Tuần III Mùa Chay)
Ngày đăng: Tháng 3 3, 2024Sách Xuất hành đầu chương 20 là một phiên bản Thập giới, được Thiên Chúa ban cho dân Ngài để chỉ đường sự sống đời đời. Ta để ý điều mà Đức thánh cha Phan xi cô đã đề cập trong Sứ điệp Mùa Chay năm nay: Khi mặc khải chính mình, Thiên Chúa luôn cho biết Ngài là Đấng giải phóng, Đấng đem lại tự do. “Ta là Thiên Chúa ngươi, Ðấng đã dẫn dắt ngươi ra khỏi vùng Ai-cập, khỏi nhà nô lệ. Ngươi không được thờ thần nào khác trước mặt Ta.”
Giới răn thứ nhất là tôn thờ Thiên Chúa duy nhất mà thôi. Việc tôn thờ ấy gắn với cách sống ngay thẳng, lương thiện với bản thân và với tha nhân. Thập giới, vì thế, chủ yếu là những chuẩn mực luân lý do chính Thiên Chúa mặc khải (x. Xh 20,1-3.7-8.12-17). Thánh vịnh 18 (Đáp ca) xác nhận giá trị tuyệt hảo của những chuẩn mực luân lý ấy: “Giới răn Chúa chính trực, làm hoan lạc tâm can; mệnh lệnh Chúa trong ngời, sáng soi con mắt… Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thực, công minh hết thảy.”
Nhưng sự tôn thờ Thiên Chúa của con cái Ngài bị méo mó và mất chất trầm trọng – mà biểu tượng là tình trạng phàm tục hoá Đền thờ, đến nỗi Chúa Giêsu quyết liệt phản ứng: “Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán”. Chúng ta hãy nhìn ngắm hình ảnh Chúa Giêsu “chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn (buôn bán) cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ. Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ…” – để chúng ta cảm nhận ngọn lửa nhiệt thành của Chúa Giêsu đối với Cha của Người! Sự nhiệt thành ấy thật nguy hiểm, và quả thật đó là nguyên nhân gần dẫn tới Thập giá!
Thập giá ư? Cũng sẵn sàng chấp nhận thôi! Vì điều Chúa Giêsu ưu tư thao thức nhất không phải là sự an nguy của mình, mà là đem lại việc tôn thờ Chúa Cha cách chân chính trong thần khí và sự thật. Ta thấy chính trong bối cảnh này mà Chúa Giêsu đã nói về cái chết của Người: “Hãy phá huỷ Đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ xây dựng lại”.
Thập giá đó trái ngược với dấu lạ mà người Do thái đòi hỏi, trái ngược với sự khôn ngoan mà người Hy lạp tìm kiếm. Song đó là quyền năng và sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Vì thế, thánh Tông đồ Phao lô xác định: Mặc kệ người Do thái, mặc kệ người Hy lạp tìm kiếm những gì họ quan tâm, phần chúng tôi, chúng tôi rao giảng Đức Ki tô chịu đóng đinh! (x. 1Cr 1,22-25).
Bạn và tôi và Giáo hội chúng ta hôm nay có đang tôn thờ Thiên Chúa cách chân thực không?
Có gì trong Giáo hội mà Chúa Giêsu bảo phải “đem ra khỏi đây” không?
Và có thực bằng lối sống của mình chúng ta đang rao giảng Chúa Giêsu chịu đóng đinh không?
Lm. Lê Công Đức

