Chúa Ngự Ở Những Đâu? (05.02.2024 Thứ Hai Tuần V Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 2 5, 2024Đền thờ xây xong, lễ rước Hòm Bia và nhà tạm giao ước để đặt vào nơi cực thánh là một cuộc lễ linh đình tột đỉnh, với vua Salomon, các chức sắc, các tư tế, và toàn dân. Các tư tế và các thầy Lêvi khiêng Hòm Bia, tế lễ với số lượng chiên bò không kể xiết. Khi Hòm Bia đã yên vị, một đám mây trắng phủ trùm, cho thấy dấu hiệu của việc Thiên Chúa ngự đến nơi đây.
Nơi Thiên Chúa ngự! Ta hiểu tại sao Đền Thờ là trung tâm của tôn giáo Do thái, và nơi cực thánh trong Đền Thờ là trái tim của phụng tự và của đời sống cộng đồng dân tộc này.
Nhưng dù thánh thiêng đến mấy, Đền Thờ và nơi thánh, Hòm Bia, nhà tạm… cũng chỉ là biểu tượng. Những yếu tố ấy nói lên – hay được qui ước là sự hiện diện của Thiên Chúa. Còn chính bản thân chúng không phải là Thiên Chúa!
Thiên Chúa làm người nơi Chúa Giêsu mới là sự hiện diện thực của Thiên Chúa. Chính Người cũng ám chỉ điều này khi nói về việc ‘xây lại Đền Thờ trong ba ngày’. Người cũng nói rằng đã đến thời người ta thờ phượng Chúa Cha trong tinh thần và chân lý (chứ không phải trên núi này hay trên núi nọ).
Bạn có nhận ra rằng ‘Đền Thờ’ thật này, là Chúa Giêsu, chỉ năm thì mười hoạ mới đến Đền Thờ Giêrusalem không? Người chỉ đến đó vào các dịp lễ lớn, và dường như Người chưa bao giờ bước vào nơi cực thánh (bởi Người chỉ là một ‘giáo dân’ và không có cái ‘quyền’ này!). Tại sao? Tại vì chính Người là Đền Thờ, là Nơi Thánh, là sự hiện diện hữu hình của Thiên Chúa. Giêsu đi đâu thì Đền Thờ đi đó. Giêsu ở đâu thì Đền Thờ ở đó…
Người ta thường gặp thấy Chúa Giêsu ngoài đường, ngoài chợ, trên núi, dưới biển – như hôm nay Mác-cô kể chuyện Người có mặt tại một bến thuyền. Ở đây cũng có chuyện khiêng, song không phải các tư tế khiêng Chúa (qua biểu tượng Hòm Bia) đến nơi dành riêng, mà là dân chúng khiêng các bệnh nhân, những người đau yếu đến với Thiên Chúa (qua con người Giêsu)! Sự việc không linh đình trang trọng như cuộc lễ rước Hòm Bia thời Salomon, nhưng mức độ rộn ràng phấn khích thì không kém – bởi dân chúng đông đúc chen chúc lắm.
Chúng ta cần các nhà thờ, đền thánh cho việc phụng tự của mình. Nhưng chúng ta cũng đừng quên Chúa thích gặp ta ở bên ngoài nhà thờ cách thường xuyên hơn. Tại nhà mình, nơi làm việc, các nơi công cộng lẫn riêng tư, qua những con người ta gặp gỡ, nhất là những anh chị em nghèo hèn bé mọn của Chúa!… Ta có thể thờ phượng và yêu mến Chúa mọi nơi, mọi lúc, và qua mọi người. Chính bằng cách này chúng ta mới có thể trao ý nghĩa cho việc phụng tự của mình ở nhà thờ. Nếu không, thì việc phụng tự ấy dù “hoành tráng” đến đâu cũng chỉ là vô nghĩa.
Lm. Lê Công Đức

