Chết Vì Tiếng Nói Ngôn Sứ (29.08.2024 Thứ Năm Tuần XXI Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng Tám 29, 2024Cái chết ‘chém đầu’ của Gioan Tẩy giả là một cái chết tiêu biểu của người ngôn sứ, chết vì tiếng nói ngôn sứ của mình. Chúng ta biết rõ câu chuyện xung quanh cuộc trảm quyết này, đó là bữa tiệc sinh nhật của Hêrôđê… điệu múa của con gái Hêrôđia… lời hứa của nhà vua lúc ngà ngà say… và thủ đoạn của bà Hêrôđia muốn loại trừ Gioan… Thế là cuối cùng, cái đầu của Gioan được đặt trên đĩa, trao cho hai mẹ con ấy!
Nhưng ta phải đặt cái chết này trong toàn bộ câu chuyện cuộc đời và sứ vụ của Gioan Tẩy giả, thì mới cảm nhận được hết tính bi tráng của cái chết này…
Gioan cùng lứa tuổi và là người bà con với Chúa Giêsu. Hai người chắc chắn không xa lạ. Gioan ý thức vai trò ngôn sứ của mình, nhất là trong tư cách vị ngôn sứ mở đường cho Đấng Mêsia. Gioan có nhận ra Giêsu là Đấng ấy, như khi giới thiệu Giêsu là ‘Chiên Thiên Chúa’ cho các môn đệ của mình. Nhưng sự ‘nhận ra’ này không hoàn toàn chắc, Gioan vẫn còn ở trong một loại ‘đêm tối’ của đức tin, như khi ở trong tù ông đã sai các môn đệ mình đến hỏi thẳng Giêsu có phải là Đấng ấy…
Ta thử hình dung tâm trạng của Gioan. Là ngôn sứ nghĩa là người ăn nói, truyền đạt lời Thiên Chúa, nhưng lại bị bịt miệng vì bị giam cầm trong ngục tối. Ức chế lắm, sống không bằng chết. Trong khi đó, Gioan nghe biết về lời rao giảng và bao việc ngoạn mục Chúa Giêsu đang làm – cứu chữa bao người, kể cả làm phép lạ cho những kẻ chết sống lại… thế nhưng Giêsu dường như phớt lơ, không làm gì để cứu người anh em bà con và người Tiền Hô của mình là Gioan!… Có lẽ Gioan cảm thấy tăm tối và cô đơn lắm… và vì thế mà bất quyết: không biết có thật Giêsu là Đấng ấy?
Chúa Giêsu đã không làm phép lạ để giải cứu Gioan. Người chỉ làm chứng / chứng thực cho con người và sứ vụ của Gioan. Người xác nhận Gioan là vị ngôn sứ mở đường cho Người. Phần Gioan, đảm nhận thân phận ‘ngôn sứ ở tù’, ngôn sứ bị bịt miệng, cho đến chết. Cái chết ấy xem chừng lãng xẹt, do một lời hứa ngông cuồng của tên bạo vương đang say xỉn… Nhưng đó thực sự là một cái chết tuẫn đạo, cái chết ngôn sứ, cái chết gắn kết chặt chẽ với Chúa Giêsu Kitô!
Tất cả chúng ta, trong ơn gọi Phép Rửa của mình, đều là những ngôn sứ. Và ngôn sứ là người nói lời Chúa truyền cho nói! Lời ấy thường ngược dòng, không thuận tai người đời, nhất là đối với những kẻ bạo quyền đầy cao ngạo. Vì thế, ngôn sứ phải là người can đảm, không hèn nhát. Nếu chọn lối ‘khôn ngoan đời’, tránh hiểm nguy và giữ an toàn bằng mọi giá, thì không thể làm ngôn sứ được. Phải điên rồ một chút, ‘cõi trên’ một chút, thì mới làm ngôn sứ được!
Lm. Lê Công Đức