Cảm nghiệm tình yêu người Mục tử sau một lần tĩnh tâm tháng

Ngày đăng: Tháng Tư 23, 2022

Cừu Puto

Đó là tên mọi người quen gọi tôi, tôi là một chú cừu nhỏ trong một đàn cừu thuộc một nhà tập Dòng Tên ở Rôma. Tôi không giống như những chú cừu khác, tôi có một chân bị tật từ lúc mới sinh, một cái chân nó ngắn hơn các chân khác nên việc di chuyển làm tôi khổ sở, chính vết thương đấy nhiều lần làm tôi đau đớn, chậm chạp và luôn thấy mình mặc cảm tự ti. Không hiểu sao mà tôi gia nhập đoàn cừu ở đây, có một vị mục tử được phân công chăm sóc chúng tôi. Cuộc đời của tôi bắt đầu nở hoa từ đây, nhờ tình yêu thương sâu sắc của vị mục tử, tôi biết cười nhiều hơn và thấy mình hữu ích. Tuy tôi chậm chạp, nhưng ngài không bỏ tôi. Khi các bạn cừu của tôi bỏ tôi mà đi vì tôi chậm chạp, thì ngài chờ đợi và kiên nhẫn với tôi, để cho tôi theo kịp đàn. Khi tôi cô đơn, chán chường thì ngài đến. Ngài giúp tôi nhận ra những khả năng mà tôi không biết từ chính cái yếu của tôi…

Và đây là câu chuyện của tôi

֍Ngày thứ nhất

Tôi đang nằm vất vưởng chán chường ở một góc chuồng. Tôi chẳng muốn làm gì cả cũng chẳng thèm đoái hoài đến các bạn cừu khác. Bỗng nhiên một luồng ánh sáng chiếu thẳng vào chuồng, bóng một người đàn ông vạm vỡ từ cửa bước vào. Tôi nghe ông nói với giọng hùng hồn nhưng ấm áp: “Thức dậy thôi, nào các bạn, nhanh nào, đi dùng bữa sáng thôi”. “Các bạn” ư, lần đầu tôi nghe có người gọi chúng tôi là bạn. Rồi ông lùa cừu ra ngoài đồng cỏ gần đó. Ông lẩm bẩm đếm từng con một, 1, 2, 3…38, 39, còn một con nữa đâu? Ông ngó khắp chuồng, tôi biết là ông đang tìm tôi, tôi hững hờ chẳng thèm nhúc nhích. “A đây rồi, trốn kỹ quá nhỉ”, tôi đã bị ông phát hiện dưới đống rạ khô. Sau khi quan sát tôi, vẻ mặt ông ra vẻ đăm chiêu lắm, rồi ông đem tôi ra đồng cỏ…

֍Ngày thứ 2

Tôi còn đang ngủ vùi thì…

“Đứng dậy, ra đây nào”

“Đứng dậy”

“Đứng dậy mau”

Là tiếng ông ấy đấy. Tôi từ từ mở mắt ra. Hình ảnh ông đập vào mắt tôi. Thì ra ông đang nói tôi đấy à, ông cha. Tôi chán chường bước ra, vì chẳng thiết tha gì với cuộc sống này, nó làm tôi mệt mỏi. Sao ông trời lại cho tôi đôi chân tật nguyền này chứ? Tôi bước đi chậm chạp phía sau đàn cừu và ông vẫn đi theo sau tôi. Sao ông không xách tôi lên đi cho nhanh mà chỉ đỡ tôi dậy sau những lần tôi ngã và … chờ tôi đi tiếp? Điều này làm tôi luôn suy nghĩ! Chiều, ông lại đến. Trên tay ông cầm một cái xô và một cái bàn chà. Tôi không biết trong xô đựng gì và ông định làm gì. Ông lấy vòi nước xịt tắm cho từng con một. Đến lượt tôi, tôi vùng vẫy chẳng chịu để ông tắm cho yên. Tôi lên tiếng, “bebe: dừng lại”, vì tôi sợ hãi nước. Nhưng ông nào có hiểu tôi đang nói gì. Là cha tiến sĩ mà có mỗi tiếng cừu cũng không hiểu… thật là…! Nhưng chẳng vì thế mà ông nổi cáu, gương mặt ông vẫn nhân hiền, vẫn kiên nhẫn với tôi. Ông tắm cho tôi kĩ lắm, nhất là cái chân tật nguyền của tôi, có vẻ như tôi được tắm lâu hơn các bạn cừu khác. Trước giờ chưa ai để ý, yêu thương tôi như vậy, điều đó lại làm tôi suy nghĩ…!

֍Ngày thứ 3

Hôm nay cũng thế, sáng dậy là ông đến với chúng tôi. Kỳ lạ thay, hôm nay không hiểu sao tôi không bướng bỉnh như bình thường. Tôi xôn xao chạy theo các bạn cừu đi ra đồng. Tuy  chậm chạp nhưng tôi cố gắng chạy theo các bạn. Tôi không tách rời và cô lập mình nữa, tôi tự nhập đoàn và điều này làm tôi hạnh phúc. Hôm nay tôi thấy trời như mở rộng hơn, cỏ như xanh hơn. Nụ cười của ông chủ làm tôi ngây ngất, nụ cười ấy một lần nữa như muốn nói tôi cố lên, mạnh mẽ tiến về phía trước, dù đường có gập ghềnh hay sỏi đá.

Hôm nay có phái đoàn đến tĩnh tâm, mỗi tháng đều có những phái đoàn đến tĩnh tâm như thế. Tôi thấy có một số người nhìn tôi mà cười. Có lẽ do đôi chân khập khiễng của tôi trông ngộ nghĩnh, hay họ thấy được chính mình qua hình bóng của tôi, những con người mang trái tim dễ bị tổn thương và cần đến sự cảm thông nâng đỡ như tôi. Nhưng nhờ tình thương vô bờ từ vị mục tử, tôi đã không còn mặc cảm tự ti nữa. Lúc này hãnh diện và biết mình có thể là nguồn động lực cho ai đó. “Bebe” lòng tôi nhẹ tênh như đang bay thẳng lên bầu trời xanh. Ngày hôm nay tôi được sinh ra lần nữa…

Tâm sự của người mục tử

֍Ngày đầu tiên

Hôm nay tôi đảm trách thêm một nhiệm vụ mới là chăm nuôi đàn cừu mới của Cha Bề trên bên Rôma gửi tặng. Chiều tôi ra chuồng nhận đàn cừu, nhìn qua đàn cừu này cũng mập tròn béo tốt, và cũng đẹp, “chắc nhẹ nhàng đây”. Tôi nghĩ mà không nghĩ đến sự biếng nhác của mình, chợt ánh mắt tôi bị cuốn vào một chú cừu con nằm co ro góc chuồng, lặng lẽ…

֍Ngày thứ nhất

Tôi ra chuồng sớm, ngay sau giờ kinh thần vụ chung. Ra thăm những đứa con tinh thần của tôi, vì tôi muốn chúng quen với nề nếp tôi lập ra cho chúng. Tôi lùa đàn vật ra ngoài và không quên đếm sỉ số, 1, 2, 3…38, 39. “Ơ, sao lại thiếu mất một con rồi, chẳng phải cha giám đốc giao cho mình 40 con hay sao”. Tôi đếm lại lần nữa, biết đâu mình đếm nhầm, vẫn thiếu, mới nhận mà để cho chết thì không hay lắm. Tôi lục soát quanh chuồng thì thấy một chú cừu nằm ngủ dưới đống rạ khô. Giận điên lên định quất cho chú ấy vài roi, nhưng khi xách chú ấy lên nhìn đôi chân chú làm tôi khựng lại…

֍Ngày thứ 2

Tôi lại ra sớm đưa đàn cừu ra đồng. Lại chú cừu đấy không chịu ra. Tôi lại gần chờ đợi, vì tôi thương cậu ấy bởi đôi chân tật nguyền của cậu.. Chiều trong giờ vệ sinh, cậu ta lăng xăng như một chú chó, chẳng chịu nằm yên cho tôi tắm. Bình thường tôi sẽ cáu lên nhưng nhìn đến đôi chân khập khiễng, tự nhiên tôi càng thương cậu ta hơn. Thương vì cậu không biết mình may mắn và được yêu thương như thế nào. Tôi vẫn nhẹ nhàng…

֍Ngày thứ 3

Bất ngờ quá, hôm nay cậu ta không bướng bỉnh như những lần trước nữa, hôm nay cậu ta ngoan lạ thường, thấy cậu ấy vui tôi cũng vui lắm, hay là tôi đã “cảm hóa được chú sói” rồi.

Hôm nay có phái đoàn đến tĩnh tâm ở dòng, tôi dẫn đoàn đi tham quan khuôn viên nhà dòng, và không quên trang trại cừu của tôi. Mọi người rất phấn khởi. Tôi thấy một số người còn rất hứng thú và rất chú ý đến chú cừu non đặc biệt của tôi.

֍֍Con cừu bị thương là ai? Chú cừu non ấy đó là tôi, là bạn, là mọi người chúng ta. Đôi khi vì kiêu hãnh, tự tôn, chúng ta không chấp nhận được những giới hạn “tật nguyền” của bản thân. Chúng ta than trách ông trời sao mình lại như thế, mà không nhận ra cái đẹp, cái quý giá, cái đặc biệt trong chính cái “tật nguyền” ấy. Ta khóc lóc, đau khổ, than trách, mặc cảm tự ti… Nhưng ta không nhận ra rằng, chính cái “tật nguyền” đó làm cho ta nên khác biệt, cái riêng nơi ta. Ta là ta. Đối với lòng thương xót vô biên của Chúa, vị mục tử nhân lành trong cuộc đời ta, thì những gì gọi là “xấu xí” hay “đáng ghét” thì đều là ân huệ, đáng được trân trọng và yêu thương. Người kiên nhẫn chờ đợi và giúp ta nhận ra giá trị nơi những “tật nguyền”của mỗi người. “Thiên Chúa làm cho mọi sự đều sinh ích cho những ai yêu mến Người” (Rm 8, 28). Trong cuộc sống đôi khi cũng cần “phải bị” tổn thương, “bị” yếu đi để thấu hiểu và đón nhận tình yêu thương. Để sau khi hồi phục, ta nên mạnh mẽ hơn và có thể trở thành nguồn động lực, bờ vai cảm thông cho ai đó bị thương như ta đã từng.

  • Mỗi một người đều là nguồn cảm hứng cho một ai đó

Lê Thị Minh Nguyệt , Tiền Tập



Bài viết khác

Người Tu Sĩ Thánh Hiến

Tu sĩ là người được Thiên Chúa mời gọi thánh hiến cho Ngài. Chính Chúa đã chọn họ bằng tình yêu tuyệt vời và trao ban cho họ sứ mệnh đặc biệt. Khi nhận ra và tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa dành cho mình, người tu sĩ đáp trả lời mời gọi của Chúa bằng cách tự nguyện cam kết sống thuộc trọn về Ngài.


Tiếng “Fiat” Của Mẹ Maria Và Lời Khấn Vâng Phục Của người Nữ Tu Mến Thánh Giá

Chính tiếng “Fiat” năm xưa của Mẹ mà chương trình kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa được thực hiện. Tất cả chúng ta cách riêng những người nữ tu MTG cùng chiêm ngắm và sống đức vâng phục với Mẹ Maria.


Những Ngày Hồng Ân

Sau những tháng ngày bận rộn trong công việc và học tập, đây là thời gian để chúng tôi trở về bên Chúa, nhìn lại những hồng ân Chúa ban tặng và hành trình ơn gọi của mỗi người.


Tạ Ơn Chúa Đã Dựng Nên Con Cách Lạ Lùng

Gioan người con được sinh ra trong ân sủng và niềm vui, đã dành trọn cuộc đời cho Chúa và dùng mạng sống để hoàn tất sứ mạng được trao phó. Mừng lễ thánh Gioan Tẩy Giả, tôi có dịp chiêm ngắm dung nhan của thánh nhân để học theo các nhân đức của Ngài trên hành trình dâng hiến.


Tìm về bên Chúa

Chúng ta hãy trở về để tiếp tục được sống những ngày tháng hạnh phúc giản đơn dưới mái nhà gia đình và để được là trung tâm điểm trong Trái Tim Tình Yêu của Giêsu.


Tôi đang vì ai?

Thiên chúa không chọn người có khả năng, nhưng Người sẽ ban khả năng cho những ai Người chọn. Thiên Chúa không bao giờ thua lòng quảng đại của con người.


    Hành trình Đức Tin của một Kitô hữu

Cái gì là cái quí giá nhất trong cuộc sống làm người ở trần gian này? Đức Tin vào Chúa Kitô là món quà quí giá nhất, mà loài người chúng ta có thể có được. “Hãy xin, thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ cửa, thì Chúa sẽ mở cho” (Mt 7, 7).


Toán Học Và Đời Tu

Con lên đường theo tiếng gọi Tình Yêu, Bài toán khó con đi tìm đáp số, Ngài là ẩn của phương trình vô định, Căn bậc hai nối kết con đường tình


Cái nhìn của Chúa

Chúa luôn nhìn tôi. Ngài đã nhìn tôi khi vui, khi buồn, khi tôi gặp thử thách... bằng cái nhìn âu yếm và đầy yêu thương.


Lòng Thương Xót

Tuần hai mừng Chúa Phục Sinh, Mừng Lòng Thương Xót uy linh nhân lành: Nhu cầu thương xót thường tình, Con người ai cũng cần mình được thương. Thế nên ta phải biết đường, Cũng là thương xót tỏ tường tha nhân. Tập tành nếp sống ân cần, Tỏ ra thông cảm thấy gần nhau […]


Đóng đinh Chúa vào thập giá

Tôi nghĩ về “cái tôi” của mình, “cái tôi” ấy chính là những lời hô hoán, gào thét đóng đinh Chúa mình vào thập giá.