Cái nhìn của Chúa
Ngày đăng: Tháng tư 30, 2022Trong cuộc sống hằng ngày chúng ta bắt gặp biết bao cái nhìn. Có những cái nhìn để chào nhau, để làm quen, đem lại niềm vui, sự động viên và khích lệ nhưng cũng có những cái nhìn tức giận hay đem lại sự lo lắng, sợ hãi như để báo trước một điều gì đó sắp và sẽ xảy ra.
Trong các trang Tin Mừng, ta thấy cái nhìn của Chúa Giêsu. Ngài dành cho Mátthêu cái nhìn trìu mến khi ông đang ngồi thu thuế kèm theo lời mời gọi: “Anh hãy theo tôi” (x. Mt 9, 9); Trong cuộc thương khó, cái nhìn của Chúa Giêsu đã giúp Phêrô nhận ra sự phản bội phũ phàng của mình và giúp ông quay trở về với Ngài (x. Lc 22, 61).
Với tôi, Chúa cũng đã rất nhiều lần nhìn tôi. Ngài đã nhìn tôi khi tôi còn là một cô học sinh đang tung tăng thơ ngây trong tà áo trắng vui đùa với chúng bạn, và Ngài đã ươm mầm trong tôi ước muốn đi theo Ngài. Ngài đã nhìn tôi khi tôi bắt đầu có những rung động đầu đời của tuổi mới lớn, thích yêu và được yêu, và Ngài đã gìn giữ tôi cho riêng Ngài. Ngài đã nhìn tôi khi tôi đang đứng ở bờ vực của sự thất vọng và chòng chành, bấp bênh trong việc định hướng cuộc đời tôi, và Ngài hướng tôi ngước nhìn lên Ngài trên Thánh Giá. Ngài đã nhìn tôi khi tôi đang đi lạc xa Ngài, khi tôi yếu đuối và tội lỗi với lời yêu thương “hãy trở về với Ta, hỡi con yêu”. Ngài đã nhìn tôi vào một buổi trưa oi bức, bụi bặm và ồn ào của quán xá khi tôi đang tất bật với mớ công việc mưu sinh và Ngài gọi tôi:“Hãy theo Thầy”(Ga 21, 19).
Ngài đã nhìn tôi khi tôi chập chững bước vào đời tu với bao bỡ ngỡ và lo lắng, khi tôi muốn chạy trốn khỏi Ngài và Ngài khích lệ tôi “hãy ở lại trong Tình yêu của Ngài”(Ga 15, 9-17). Ngài đã nhìn tôi khi tôi được khoác lên mình chiếc lúp trắng tinh khôi của đời dâng hiến và chiếc áo dòng màu đen của sự hy sinh và từ bỏ. Chúa đã nhìn tôi là “phận nữ tì hèn mọn” (Lc 1, 48b) khi mời tôi cam kết với Ngài bằng lời khấn dòng để tôi được thuộc về Ngài là “đối tượng duy nhất của lòng trí tôi”(Đc Lambert). Chúa đã nhìn tôi như thế đó. Ngài đã nhìn tôi khi vui, khi buồn, khi tôi gặp thử thách bằng cái nhìn âu yếm và đầy yêu thương.
Hôm nay, Ngài vẫn đang tiếp tục nhìn tôi và mời gọi tôi hãy tin tưởng phó thác cuộc đời tôi trong bàn tay Ngài, trong sự kết hiệp với Ngài trên Thánh giá. Tôi rất thích những lời trích trong Mảnh Trời riêng của nhà văn Tigon Doãn: “Cuộc đời là những chuyến đi đầy thú vị và ý nghĩa. Hãy lên đường, chiêm niệm và cảm nghiệm bạn sẽ thấy Chúa ở khắp mọi nơi và hạnh phúc chẳng là điều xa xôi diệu vợi. Hạnh phúc chỉ đơn giản là tất cả những gì ta thấy và cảm nghiệm được tình Chúa yêu ta. Vậy thôi”. (Mảnh trời riêng – Tigon Doãn).
Hoài Hoàng