Bất Ngờ Hay Không Bất Ngờ? (02.5.2025 Thứ Sáu Tuần II Phục Sinh)
Ngày đăng: Tháng 5 1, 2025Chữa lành người què, rao giảng Chúa Giêsu Kitô Phục sinh, bị trấn áp, vẫn rao giảng cách bất khuất… cuối cùng các Tông Đồ đã làm rúng động thượng hội đồng Do thái, dù không hề muốn như vậy. Trong bối cảnh này, xuất hiện nhân vật Gamalien, một người biệt phái đồng thời là kinh sư có uy tín, đã đưa ý kiến rất nhân văn và khách quan, cho thấy một sự phân định sáng suốt, rằng cần phải dè dặt và tôn trọng các Tông đồ, chờ thêm thời gian để hiểu sự thật rõ hơn… Nếu việc của con người thì sẽ tự tan rã; còn nếu là việc của Thiên Chúa thì không đàn áp nổi đâu!
Trớ trêu là hội đồng trong khi tỏ ra biết lắng nghe Gamalien, nhưng vẫn cấm đoán và đàn áp mức nào đó! Có vẻ như đối với người có quyền thì việc ban phát đòn roi cho các nghi can thường rất ‘hào phóng’, chẳng cần phải suy nghĩ gì! Thật là bất nhân và bất nhẫn…
Nhưng chính trong hoàn cảnh bị ngược đãi đầy oan ức như vậy, phản ứng của các Tông đồ lại càng được thấy hết sức bất ngờ: Các ngài vui mừng hân hoan vì được chịu hành khổ, được chịu lăng nhục vì Chúa Giêsu! Tâm tình của các ngài được diễn tả như lời Thánh vịnh 27 (Đáp ca): “Chúa là ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi còn sợ chi ai?”… Theo dõi các lớp nhân vật và các cung cách ứng xử trong câu chuyện trên đây, chúng ta đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Cũng bất ngờ như vậy trong câu chuyện ‘hoá bánh ra nhiều’ của Phúc Âm Gioan. Năm chiếc bánh và hai con cá mà dọn cho năm ngàn người ăn, đó là một bất ngờ. Nhưng còn bất ngờ hơn nữa khi đám đông muốn tôn Chúa Giêsu làm vua thì Người lại bỏ trốn lên núi! Ủa, cơ hội ‘ngon’ như vậy mà sao Chúa từ chối, uổng quá nhỉ?…
Chỉ những ai hiểu được con đường của Chúa Giêsu thì mới không bị bất ngờ trước phản ứng của Chúa, cũng như của các Tông đồ trên kia. Chúa từ chối làm vua kiểu trần gian; còn các Tông đồ thì vui mừng vì bị bách hại!
Và đó mới là con đường giải phóng đúng nghĩa, con đường cứu độ chân thực. Giáo hội của Chúa, và chúng ta trong Giáo hội, cần phải đi con đường này – chứ không phải những con đường hãnh thắng theo tiêu chuẩn thế gian.
Lm. Lê Công Đức