Tất Cả Chúng Ta Là Những Người Của Thiên Chúa (19.12.2024 Thứ Năm Tuần III Mùa Vọng)
Ngày đăng: Tháng mười hai 18, 2024Tiêu điểm của lời Chúa ngày 19.12 chuyển sang câu chuyện thành thai của Gioan Tẩy giả (x. Tin Mừng Luca), với ‘phiên bản’ đi trước là câu chuyện thành thai của Samson (x. sách Thủ lãnh). Cả hai đều là những mẩu chuyện ‘truyền tin’ bao gồm một số yếu tố tương tự rất dễ nhận ra. Riêng cuộc truyền tin cho ông Dacaria chỉ diễn ra trước cuộc ‘Truyền Tin’ nổi tiếng cho Đức Maria chỉ 6 tháng, bởi cùng Thiên sứ Gabriel! Trong Thánh Kinh, còn có những cuộc ‘truyền tin’ khác nữa, chẳng hạn câu chuyện về bà Xara, mẹ của Isaac, hay câu chuyện về bà Anna, mẹ của Samuel…
Điểm tương tự nổi bật nhất trong các trình thuật ‘truyền tin’ nói trên, đó là tình trạng son sẻ của những người phụ nữ. Họ có chồng, nhưng không thể có con. Đặc biệt, trường hợp Đức Maria thì “không biết đến người nam”, lại càng không thể nào có con!
Nhưng tất cả các trường hợp không thể ấy đã trở thành có thể, như tin báo của thiên sứ. Dấu lạ ngoạn mục ngoài sức tưởng tượng ấy, nhất là đối với Maria vốn “không biết đến người nam”, cho thấy người con sinh ra là của Chúa, hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa, để làm công việc của Thiên Chúa. Vì thế, các nhà chú giải gọi các trình thuật truyền tin là các ‘trình thuật ơn gọi’ – ơn gọi của người con, và cả ơn gọi của bố mẹ nữa!
Trở lại với câu chuyện thành thai của Gioan Tẩy giả… Đây trước hết là niềm vui và ơn phước của cha mẹ vốn son sẻ: “Chúa đã làm cho tôi thế nầy, trong những ngày Người đoái thương, cất nỗi khổ nhục tôi khỏi người đời”… Nhưng đọc hết câu chuyện, chúng ta sẽ thấy đây chủ yếu là niềm vui sinh được con, và trút được nỗi khổ nhục vì bị người đời chế giễu. Bởi hai ông bà đâu có ‘kiếm chác’ gì đáng kể hơn từ đứa con này, nếu không nói là phải hy sinh, liên luỵ phiền muộn vì con mình: đứa con lớn lên, sống không giống ai, đến nỗi bị thiên hạ cho là ‘quỉ ám’, rồi cuối cùng xung đột với nhà vua, dẫn đến bị chém đầu cách tức tưởi! Chỉ vì Gioan là của Thiên Chúa, hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa!
Nét khổ hạnh trong đời sống của Samson và của Gioan nhắc cho chúng ta rằng những ‘người của Thiên Chúa’ không chỉ có tính thần bí mà còn bao gồm trước hết tính khổ hạnh nữa. Không thể buông tuồng mất nết mà lại là ‘người của Thiên Chúa’ được! Trong một thế giới in đậm dấu hưởng thụ, tiêu thụ như ngày nay, chúng ta càng cần được nhắc nhở bởi những khuôn mặt khổ hạnh như thế…
Nhưng câu hỏi quan trọng nhất cần đặt ra ở đây: Những ai thực sự là ‘người của Thiên Chúa’? Sẽ lầm nếu trả lời rằng chỉ những đứa con đến từ các cuộc ‘truyền tin’ kỳ diệu nói trên mới là người của Thiên Chúa. Thực ra, những Isaac, Samuel, Samson, Gioan Tẩy giả và nhất là Chúa Giêsu… là những hình mẫu theo các mức độ khác nhau cho ta biết thế nào là một ‘người của Thiên Chúa’. Sự thật là tất cả chúng ta đều là người của Thiên Chúa!
Vâng, tất cả chúng ta, nói cho cùng, đều được Thiên Chúa đưa từ hư không vào hiện hữu làm người một cách kỳ diệu. Tất cả chúng ta đều có một ơn gọi và vai trò của mình trong công cuộc của Thiên Chúa. Tất cả chúng ta là con của cha mẹ mình, nhưng cũng như Gioan, chúng ta không thuộc về cha mẹ mình như mức độ chúng ta thuộc về Thiên Chúa. Và cuối cùng, câu chuyện cuộc đời của mỗi người chúng ta có ý nghĩa thế nào cũng tuỳ theo mức độ gắn kết với công cuộc của Thiên Chúa, tức gắn kết với thánh ý của Ngài.
Nhìn vào Hài nhi Giêsu trong Hang đá Giáng sinh, chúng ta nên tự hỏi “Người đến đây làm gì?”… Và rồi mỗi người cũng nên tự hỏi: “Tôi từ đâu đến đây, và tôi đến đây làm gì?”
Lm. Lê Công Đức