Hiệp Nhất, Hiệp Thông, Và Tỉnh Thức (22.10.2024 Thứ Ba Tuần XXIX Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng mười 21, 2024Phaolô là Tông đồ Dân ngoại, và thời ban đầu ấy của Kitô giáo có tồn tại một tâm thức phân biệt nào đó giữa người Do thái và các dân ngoại, dù cùng tin vào Chúa Giêsu Kitô. Vì thế Phaolô rất chú ý chống lại sự phân biệt ấy, và nhấn mạnh mối hiệp thông/hiệp nhất mà Chúa Kitô mang lại cho cộng đoàn môn đệ của Người. Bức tường ngăn cách đã bị phá đổ, sự thù ghét đã bị tiêu diệt. Tất cả các tín hữu cùng được xây dựng nên toà nhà là Đền thánh của Thiên Chúa, với Chúa Kitô là tảng đá góc tường. ‘Toà nhà’ xây bằng những con người sống động đây chính là Hội Thánh, ý nghĩa lúc ban đầu của chữ ‘church’/‘église’ trong tiếng Anh/Pháp – về sau những từ ấy mới được gán thêm nghĩa ‘nhà thờ’…
Cộng đoàn Hội Thánh hiệp thông, hiệp nhất buổi ban đầu ấy rất đậm nét đặc tính cánh chung. Những lời giáo huấn của Chúa Giêsu về TỈNH THỨC, như “thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn” dường như âm vang trong các tín hữu sơ khai rõ hơn đối với chúng ta ngày nay rất nhiều.
Tỉnh thức để đợi chủ về – tức đợi Chúa Giêsu đến lại vào hồi tận thời, nhưng trước hết là mỗi người đợi ‘Chúa gọi về’, như cách nói trong các cáo phó của chúng ta. Hẳn nhiên, đây là tỉnh thức thiêng liêng – dù ăn, dù uống, dù ngủ nghỉ, dù đi lại, hay làm việc, hay giải trí… thì cũng làm tất cả nhằm tôn vinh Danh Chúa…
Tỉnh thức thiêng liêng là sự sống thiêng liêng, đối ngược với tình trạng chết thiêng liêng… Cha A. de Mello ghi nhận rằng có những người chết đang đi lại, nói cười… có những người chết đang cưới vợ cưới chồng… có những người chết đang lãnh đạo hay giảng dạy người khác… có những người chết đang làm tổng thống, thủ tướng, giám đốc, chủ tịch… Nói cách khác, không tỉnh thức, thì đó là sống mà như đã chết!
Cũng Cha De Mello kể chuyện có đệ tử kia đến hỏi sư phụ của mình: Thưa Thầy, nói cho cùng, điều gì quan trọng nhất? – Thầy lấy một tấm bảng nhỏ và ghi gọn lỏn: “THỨC TỈNH”. Đệ tử nằn nì: Xin Thầy cho biết rõ hơn ạ! – Thầy xoá hai chữ ấy rồi ghi: “THỨC TỈNH, THỨC TỈNH”. Đệ tử vẫn cố nài nỉ xin Thầy nói rõ hơn. Thầy lại xoá đi, và ghi: “THỨC TỈNH, THỨC TỈNH, NGHĨA LÀ THỨC TỈNH”!
Xin Chúa giúp chúng ta tỉnh thức mọi nơi mọi lúc, và trong mọi hoàn cảnh.
Lm. Lê Công Đức