Hãy Vui Mừng Vì Tên Anh Em Đã Được Thầy Đăng Ký Trên Trời! (05.10.2024 Thứ Bảy Tuần XXVI Thường Niên)

Ngày đăng: Tháng 10 5, 2024

Chuyện ông Gióp khép lại với một cái kết có hậu. Thiên Chúa giáng phúc cho ông nhiều hơn thuở ban đầu. Nhưng mấu chốt của ‘cái kết có hậu’ là ông Gióp đã nhận biết được rằng mình không biết về chiều sâu tư tưởng và hành động của Thiên Chúa. Ông thốt lên: “Con đã nói bậy về những điều vượt quá sự thông biết của con”… Ông đã hiểu mình là ai và mình đang ở đâu. Chắc chắn ông sẽ không còn nói bậy về những điều vượt quá trí hiểu của mình nữa!…

Chuyến đi sứ vụ của các môn đệ Chúa Giêsu cũng kết thúc có hậu, với những thành quả ngoạn mục: “Nhân danh Thầy, cả ma quỉ cũng phải vâng phục chúng con”… Nhưng một lần nữa, ở đây mấu chốt câu chuyện cũng không nằm ở những thành quả ngoạn mục của các môn đệ, mà nằm ở sự mật thiết đã được thiết lập trong mối tương quan của các ông với Chúa Cha trên trời. Như Chúa Giêsu xác nhận: “Này Thầy đã ban cho anh em quyền giày đạp rắn rết, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được anh em. Dù vậy, anh em chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục anh em, nhưng hãy vui mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời!”

“Tên anh em được ghi trên trời”, đó là cách nói về mối tương quan mật thiết với Chúa Cha mà các môn đệ được đưa vào – nhờ Chúa Giêsu! “Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết”. Đây là đặc tính QUI KITÔ, với Chúa Giêsu, trong Thánh Thần của Người, là ‘kiến trúc sư’ và ‘công trình sư’ của mối tương quan giữa các môn đệ và Chúa Cha. Các môn đệ kinh nghiệm một điều mà bao tiên tri và vua chúa đời xưa, cả ông Gióp, đã ước mong mà không kinh nghiệm được:

“Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều anh em xem thấy, vì chưng, Thầy bảo anh em: Có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều anh em thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều anh em nghe, mà đã chẳng được nghe”…

Hạnh phúc ấy của các môn đệ Chúa Giêsu cũng được ban cho chúng ta hôm nay nữa – bởi Đức Kitô vẫn là một, hôm qua, hôm nay, và mãi mãi…

Lm. Lê Công Đức



Bài viết khác

Bùng Nổ Niềm Vui Có Chúa (31.5.2025 Thứ Bảy Tuần VI Phục Sinh)

Lễ Đức Maria Đi Thăm Bà Elisabeth là lễ về một biến cố đầy ý nghĩa của Đức Mẹ. Nhưng trước hết và trên hết, đây là lễ về ‘Chúa ở giữa dân Người’. Thật vậy, với sự kiện Truyền Tin, cuộc Nhập Thể bắt đầu: Thiên Chúa làm người trong cung lòng Đức Maria. […]


Những Hạt Mầm Sự Thật Ở Khắp Nơi… (28.5.2025 Thứ Tư Tuần VI Phục Sinh)

“Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em, nhưng bây giờ anh em không thể lĩnh hội được. Khi Thần Chân lý đến, Người sẽ dạy anh em biết tất cả sự thật”. Biết tất cả sự thật, đó cũng là biết rằng mình không chiếm hữu và sở hữu được sự thật. Đúng […]


Thần Chân Lý Mạnh Như Thế Nào? (27.5.2025 Thứ Ba Tuần VI Phục Sinh)

Cả hai bài đọc (Tin Mừng và Công vụ Tông đồ) hôm nay đều rất súc tích và mời gọi suy tư chiêm ngắm cách sâu xa. Bài Tin Mừng là lời Chúa Giêsu khẳng định Người đi thì tốt hơn cho các môn đệ, vì họ sẽ nhận được Đấng Phù Trợ là Thánh […]


Có Thánh Thần, Không Thiếu Ơn An Ủi Cho Người Tông Đồ (26.5.2025 Thứ Hai Tuần VI Phục Sinh)

Chúa Giêsu tiếp tục trấn an các môn đệ rằng họ sẽ nhận được Thánh Thần là Đấng Phù Trợ, là Thần Chân Lý. Chúa cũng không giấu giếm việc các môn đệ sẽ đương đầu với những thử thách, những bách hại, những sự loại trừ…Nhưng, cùng với Thánh Thần, các môn đệ được […]


Chúa Phục Sinh Sẽ Rời Đi, Nhưng Vẫn Hiện Diện Trong Thánh Thần (25.5.2025 Chúa Nhật VI Phục Sinh, Năm C)

Sắp tới lễ Chúa Giêsu Lên Trời, rồi tiếp theo sẽ là lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống… Vì thế, hôm nay chúng ta nghe những lời Chúa Giêsu nói về việc Người ra đi, về sự bình an mà Người để lại cho các môn đệ, và lời hứa về “Ðấng Phù Trợ là […]


Bằng Cách Nào Yêu Thương Như Chúa Giêsu Yêu? (23.5.2025 Thứ Sáu Tuần V Phục Sinh)

“Anh em hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương anh em”. Một từ khóa rất quan trọng ở đây là ‘NHƯ’. Chữ ‘như’ này đầy thách đố, vì đó là yêu thương đến mức “thí mạng vì bạn hữu mình”. Mình là zero, bạn mình mới đáng kể! Nếu mình cần phải chết […]


Hãy Ở Lại Trong Tình Thương Của Thầy (22.5.2025 Thứ Năm Tuần V Phục Sinh)

“Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến anh em. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu anh em tuân giữ lệnh Thầy truyền, anh em sẽ ở trong tình yêu của Thầy”… Trong những khoảnh khắc cuối cùng, người ta nói với nhau những điều quan trọng nhất. Chúa Giêsu […]


Thầy Ban Cho Anh Em Bình An Của Thầy (20.5.2025 Thứ Ba Tuần V Phục Sinh)

“Thầy để lại bình an cho anh em”… Nhưng các Tông Đồ của Thầy lại đầy gian nan khốn khó… Như Phaolô hôm nay bị những người Do thái ném đá thừa sống thiếu chết. Thật sự họ tưởng ngài đã chết nên quăng ra ngoài thành, rồi ngài lồm cồm bò dậy, ung dung […]


Ơ Kìa, Lâu Nay Anh Không Nhận Ra Gì Ư? (17.5.2025 Thứ Bảy Tuần IV Phục Sinh)

Hết lượt Tôma được ‘sửa lưng’, thì đến lượt Philipphê. Thật ra, sự lẩn thẩn của hai môn đệ này là bài học quí chứ không phải là trò cười cho chúng ta – vì ở trường hợp của các ngài, chắc ta cũng không ít lẩn thẩn hơn. Chuyện của Philipphê là “xin Thầy […]


Sứ Mạng Và Mục Tiêu Của Sứ Mạng (15.5.2025 Thứ Năm Tuần IV Phục Sinh)

“Ai đón nhận kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy, và ai đón nhận Thầy là đón nhận Ðấng đã sai Thầy”… Trong những giờ phút cuối cùng trước cuộc Khổ nạn, Chúa Giêsu có những đề cập đến sứ mạng của chính Người và của các môn đệ – với những kiểu nói như […]


Vượt Qua Bức Tường Vô Minh Để Hiểu Chúa Giêsu Kitô (13.5.2025 Thứ Ba Tuần IV Phục Sinh)

“Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Ðức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”. Hãy hình dung nỗi băn khoăn và bất quyết nơi những người Do thái. Họ muốn biết rõ Giêsu có phải là Đấng Kitô mà họ hằng mong đợi. Nhưng […]


Thưa Thầy, Nếu Bỏ Thầy, Chúng Con Biết Theo Ai? (10.5.2025 Thứ Bảy Tuần III Phục Sinh)

Diễn từ dài về Bánh hằng sống, trong đó Chúa Giêsu vén mở về chính Người như nguyên lý sự sống đích thực, dẫn tới kết quả là nhiều môn đệ nhún vai bỏ đi! Diễn đạt theo kiểu hình tượng: họ biểu quyết bằng chân. Chắc Chúa không khỏi buồn… nhưng Người vẫn sẵn […]