Vầng Trăng Chưa Tròn
Ngày đăng: Tháng 9 8, 2022Những làn gió mát khẽ đung đưa chiếc lá non xanh mướt. Những cánh hoa phượng đỏ ngày hè đang nhường chỗ cho hương hoa sữa mùa thu nhè nhẹ. Ngoài trời, thoang thoảng mùi hương cốm nồng nàn cùng với bước chân nô đùa háo hức của trẻ thơ báo hiệu ngày Tết Trung Thu đã gần kề.
Tôi nhớ lại kỷ niệm tuổi thơ đón Tết Trung thu ở nhà. Tại sân làng, tôi được dự liên hoan văn nghệ và phá cỗ trung thu, cùng đám bạn tung tăng nối đuôi nhau rước đèn với hàng trăm ngọn đèn lung linh chiếu sáng cả một bầu trời đêm. Hơn nữa, chúng tôi còn được phát bánh mang về, được nghe kể chuyện về sự tích chú Cuội ngồi trên cung trăng. Trở về nhà, tôi cùng gia đình quây quần bên mâm bánh kẹo trung thu, nào là bánh nướng, bánh dẻo, chị em cùng chia nhau miếng bánh trung thu, cùng khoe xem đèn của ai sáng và đẹp hơn.
Qua những hình ảnh đẹp ấy, cho tôi ký ức về ngày Tết Trung Thu thật đẹp và nhiều tiếng cười. Khi lớn lên, tôi vẫn ngồi ngắm trăng trong đêm tĩnh mạc. Trăng vẫn đẹp như xưa, trăng tròn vành vạnh và tỏa ánh sáng dịu hiền đủ để mê hoặc lòng tôi. Nhưng sao lòng tôi lại man mác một nỗi buồn.
Có lẽ, tôi buồn vì nhớ lại hình ảnh của em. Em đứng ở ngã tư đường, khuôn mặt đơn sơ với đôi mắt long lanh, mái tóc hoe vàng cùng làn da cháy nắng vì ánh nắng mặt trời vào điểm giờ trưa. Em lấy chiếc mũ nhỏ ngửa ra để xin lòng tốt của người khác. Đầu em cúi xuống để tỏ lòng biết ơn với những người cho em chút tình thương. Chắc em đã không được đến trường, không được vui chơi như bao người bạn cùng lứa tuổi như em. Em phải vất vả mưu sinh trong khi cái tuổi của em là tuổi ăn, tuổi học. Hơn thế nữa, Tết Trung Thu năm nay, em sẽ như thế nào? Em có buồn, cô đơn không? khi ngoài đường những người bạn khác được gia đình chở đi vui hội trăng rằm… và còn biết bao các trẻ thơ sẽ mãi mãi không bao giờ được đón cái Tết đoàn viên bên gia đình, vì cơn đại dịch đã cướp đi tính mạng cha mẹ của các em.
Trăng sáng ngời và tỏa rạng khắp mọi nơi nhưng lòng người lại quá chật hẹp, đôi khi chúng ta không nhận ra nỗi niềm, khát khao và ước mơ của trẻ thơ. Vì thế, những giọt nước mắt, những nỗi sợ hãi, sự cô đơn, nghèo đói làm cho tâm hồn trẻ thơ mất đi nụ cười hồn nhiên.
Trăng ơi! Trăng trên cao và trăng vẫn hiện diện khắp mọi nơi. Trăng gắn liền với tuổi thơ của bao em nhỏ, trăng vẫn chiếu tỏa ánh sáng cả trên những số phận tưởng chừng như kém may mắn nhất.
Tôi thầm nguyện cầu cho em và nhiều mảnh đời giống em gặp nhiều may mắn và hạnh phúc hơn trong cuộc sống để phần nào bù đắp lại những mất mát lớn lao mà các em đã trải qua và đang phải đối diện từng ngày.
Maria Đặng Cúc