Thắp sáng ước mơ

Ngày đăng: Tháng năm 31, 2022

Những tia nắng ấm áp của buổi sáng Chúa Nhật khẽ rọi qua khung cửa sổ, những làn gió mát khẽ đung đưa những chiếc lá non còn xanh mướt. Ngoài thềm, những bước chân quen thuộc đang rảo bước thật nhanh của các em thiếu nhi khi tiếng trống vang lên báo hiệu giờ học giáo lý đã tới. “Chúng con chào Sơ”. Âm thanh vang dội khắp phòng học, tôi nở nụ cười thật tươi để chào đón các em.

Nhìn từng nụ cười dễ thương, ánh mắt đơn sơ, trong sáng của các em làm tâm hồn tôi tràn đầy sức sống, xua tan đi tất cả những mệt mỏi sau một tuần làm việc, làm dịu đi những tia nắng chói chang của mùa hè. Tôi như nạp thêm năng lượng mới, tinh thần mới, lòng hăng say, nhiệt thành để bước vào bài học giáo lý mới. Bài học hôm nay với chủ đề “Chúng ta cùng cầu nguyện với Chúa”.

Tôi rất khát khao lắng nghe những ước mơ của các em trong cuộc sống. Tôi hỏi các em: “Các con có những ước mơ gì muốn dâng lên Chúa?” Những ước mơ ấp ủ trong trái tim các em vang lên như tiếng sóng lòng, làm trái tim tôi như thắt lại và khóe mắt cay cay. “Con ước mơ được đến trường như các bạn khác, con ước mơ ba mẹ con sẽ sống lại để ở với con, con ước mơ con ngoan ngoãn để mọi người được vui, con ước mơ con sẽ yêu Chúa thật nhiều, con ước mơ con sẽ đi tu như Sơ…”.

Những ước mơ của các em thật nhỏ bé đối với tôi vì tôi vẫn còn ba mẹ, tôi may mắn được học hành đến nơi đến chốn, tôi hạnh phúc khi mỗi ngày được ở với Chúa để biết và yêu mến Chúa nhiều hơn nhưng đối với các em những ước mơ đó thật xa vời. Tôi phải làm gì để giúp các em chạm đến những ước mơ sâu sắc ấy? Chính các em đã giúp tôi đặt dấu hỏi chấm cho cuộc đời mình: “Tôi đã biết sống tâm tình tạ ơn mỗi ngày chưa? Tôi đã dấn thân đủ trong sứ vụ được trao phó chưa?” Cuộc đời tôi không bao giờ được đặt dấu chấm vì tôi cần tiếp tục cố gắng, nỗ lực học hỏi và dấn thân trong sứ vụ truyền giáo. Tôi luôn phải biết đặt dấu phẩy cho cuộc đời để chỗ trống tiếp theo tôi sẽ điền vào là những ước mơ nên thánh.

Tôi vẫn nhớ một nhà văn người Mỹ đã nói rằng: “Không ai có thể cho đi những gì mình không có, nếu bạn muốn mang niềm vui, hạnh phúc cho những người bạn gặp gỡ, trước hết bạn phải sống vui vẻ và hạnh phúc trước đã.” Vì thế, tôi phải cố gắng mỗi ngày để có thể cùng chung một nhip đập, cùng hòa vào dòng chảy với các em, cùng vui, cùng chơi và cùng dệt nên những ước mơ còn đang dang dở của các em.

Nhìn ngắm nét dễ thương của các em, tôi nhận ra rằng dù cuộc sống hiện tại của các em có khó khăn nhưng các em vẫn vui tươi, hồn nhiên và trong sáng vì các em luôn tin tưởng rằng Chúa sẽ chăm sóc và nâng đỡ các em trong mọi hoàn cảnh. Tôi không còn lạ lẫm gì Chị Thánh Têrêsa vẫn sống hạnh phúc, vui tươi khi những khó khăn, thử thách đến với Chị vì Chị đã sống tinh thần trẻ thơ với niềm trông cậy vào Chúa. Đây cũng là bài học cho tôi cũng như những ai đang khao khát nên Thánh, chúng ta phải luôn sống tròn đầy giây phút hiện tại dẫu chúng ta đang bước đi dưới ánh bình minh hay lầm lũi một mình trong đêm tối. Chúng ta hãy luôn mỉm cười vì chúng ta vẫn còn có Chúa là nguồn trợ lực và hãy tin tưởng rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, sau đêm đen sẽ có ánh sáng chiếu rọi.

Lặng suy về những ước mơ của các em thiếu nhi, để lại bài học cho tất cả những ai đã, đang và sẽ đồng hành với các em trong cuộc sống hằng ngày. Thế giới ngày càng phát triển, đời sống con người ngày càng cải thiện, nhưng len lỏi đâu đó vẫn còn biết bao trẻ em chưa được đến trường, cần một bàn tay nâng đỡ, cần một đức tin để yêu mến Chúa và cần một tia nắng để thắp sáng ước mơ nhưng đôi khi chúng ta lại đang sống vô cảm trước những trái tim hết sức nhạy cảm của các em. Vì thế, các em rất cần những người đồng hành để giúp các em viết lên trang giấy trắng trong tâm hồn các em từng nét chữ yêu thương, lòng bao dung để rồi cả cuộc sống của các em sẽ vang vọng hai chữ “tình yêu”. Chúng ta hãy để cho những ước mơ của các em được vươn cao vì những vì sao nằm trong tâm hồn các em.

Những tia nắng đã dần dịu lại để nhường chỗ cho làn gió mát, tâm hồn tôi tràn đầy những cảm xúc. Những ước mơ của các em mãi đọng lại và vang lên trong trái tim tôi. Tôi khát khao được cùng với các em dệt nên những ước mơ đẹp, lành thánh và trái tim tôi sẽ luôn mở rộng để thắp sáng những ước mơ còn dang dở của các em. Tôi thật sự yêu sứ mạng “giáo dục đức tin” mà tôi đang được trao phó.

Thảo An, Học Viện



Bài viết khác

Một Người Cha Giống Như Thiên Chúa

“Con không muốn thông minh, không muốn làm người lịch sự. Con muốn giống như bố cơ!”. Một đứa trẻ 5 tuổi kiêu hãnh nói thế với mẹ của nó. Đối với nó, được giống bố là một điều hạnh phúc. Sau một quãng thời gian dài người ta lo định nghĩa về thế giới […]


Các kiểu suy nghĩ vô ích

Nhiều lý do chúng ta trở thành những thập giá của nhau. Một trong những lý do đó là ta luôn mang trong mình những kiểu suy nghĩ vô ích làm ảnh hưởng rất lớn trong đời sống chung.


My unique self – Cái tôi duy nhất của tôi

Để biết về con người bạn thì hãy nghe những câu chuyện riêng tư của bạn - những ký ức trong quá khứ, những hy vọng trong tương lai và những khó khăn thử thách trong hiện tại.


Tiếp xúc với nhân cách của tôi

Đụng chạm tới nhân cách con người của bạn, là khi bạn bắt đầu nghiêm túc đối diện với câu hỏi căn bản: Tôi là ai?


Giáo dục và ươm mầm trẻ thơ

Giáo dục mầm non đặt nền móng cho sự phát triển về thể chất, nhận thức, tình cảm xã hội và thẩm mỹ cho trẻ em. Trách nhiệm giáo dục của thầy cô giáo là tạo sự khởi đầu cho sự phát triển toàn diện của trẻ.


“Nghề giáo” – “Nghiệp tu”

“Nghề giáo” tự thân gắn liền với ơn gọi thánh hiến. Không có việc phục vụ nào nằm ngoài mục tiêu giáo dục con người. “Một nghề phải chín, giỏi luôn chín nghề”, một trong chín, chín trong một mà chị em đều phải chín là “nghề giáo”.


Mặt nạ

“Mặt nạ được thiết kế một mặt để gây ấn tượng nhất định với người khác và mặt khác để che giấu bản chất thực sự của một cá nhân.”(Carl Jung) Mỗi người tự khoác lên cho mình chiếc mặt nạ, tự đánh mất bản chất thật, con người thật và nhất là hạnh phúc thật mà Thiên Chúa ban.