Chuyến tàu cuộc đời
Ngày đăng: Tháng tư 9, 2022Thiên Chúa sáng tạo muôn loài đều có những vẻ đẹp rất riêng. Lặng nhìn cành hoa thiên lý trong buổi chiều êm ả, ta nhận ra vẻ đẹp đơn sơ giản dị. Lặng nhìn bông huệ trắng, ta nhận ra nét thanh tao thuần khiết. Trong những nét đơn sơ, nhỏ bé ấy vẫn toát lên những vẻ đẹp diệu kỳ của cuộc sống. Phải “lặng” mới có thể nhìn thấy và nhận ra giá trị của những điều bình dị trong cuộc sống, mới cảm nếm được vẻ đẹp và ý nghĩa mà Chúa đã đặt để nơi chúng, đặc biệt ngang qua hành trình cuộc đời mỗi người. Mỗi chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, hãy biết cách tận hưởng ân huệ Chúa ban trên chuyến tàu cuộc đời mình
Cuộc đời của chúng ta như là một hành trình trên một chuyến tàu. Khi ta mới chào đời, ta bước lên tàu và gặp cha mẹ. Ta vẫn tin tưởng rằng cha mẹ sẽ luôn bên cạnh ta. Nhưng rồi ở một nơi nhà ga nào đó, ba mẹ phải bước xuống để ta được trưởng thành và bước đi trên đôi chân của mình. Thời gian cứ thế trôi qua, nhiều người khác bước lên tàu và đi cùng ta, đó có thể là anh chị em, bạn bè và cả những người mà ta không quen biết. Nhiều người xuống tàu và để lại chỗ trống vĩnh viễn, để rồi mỗi khi nghĩ đến, lòng ta man mác nỗi nhớ thương vì lối sống tử tế của họ. Chuyến tàu chứa đầy những cảm xúc: chào đón, chia tay và vĩnh biệt… Đó là quy luật. Chuyến tàu của ta cũng vậy, ta không biết mình sẽ bước xuống nhà ga nào. Khi bước xuống tàu để lại chỗ trống vĩnh viễn kia, ta có để lại những kỉ niệm đẹp nhất cho những người tiếp tục chuyến tàu ấy hay không?
Làm sao chúng ta có thể để lại hành trình đẹp? Làm sao chúng ta có thể sống thật tròn đầy và hạnh phúc? Hãy mời Chúa lên chuyến tàu cuộc đời của chúng ta. Chúa biết lộ trình và đích điểm hạnh phúc mà chúng ta cần đến, Ngài sẽ trợ giúp mỗi khi chúng ta cần. Khi đôi chân mệt mỏi, ta muốn bước xuống tàu, hãy nhớ rằng Chúa đã đóng đinh ở chân để cùng đứng với ta. Khi môi miệng ta chẳng thể nở nụ cười với người bên cạnh vì những khác biệt, ngay cả những oán giận, ta hãy nhớ rằng Chúa đã đón nhận và yêu thương cả những người nhục mạ và đóng đinh Ngài. Khi ta say sưa tìm kiếm những vinh hoa lợi lộc thế gian, ta hãy ngắm Chúa trên thánh giá: mọi sự sẽ qua đi, chỉ có Chúa là vĩnh cửu.
Vì thế, chúng ta hãy mở rộng trái tim để đến với mọi người như Chúa đã đến và ở lại với con người đầy tội lỗi của ta. Chúng ta hãy để Chúa chạm vào những vết thương sâu, vào những đam mê làm ta xa cách Chúa. Để Chúa chạm vào những thói hư nết xấu đầy kiêu ngạo, ích kỉ của ta, để Ngài giúp sức và biến đổi ta. Cuộc sống không phải lúc nào cũng là thảm hoa hồng, chính chúng ta có thể rải từng cánh hoa hồng tình yêu trên từng chặng đường chúng ta bước đi, với một chút vị ngọt của tha thứ, một chút men của lòng quảng đại… Chúng ta không biết rằng, đôi khi một nụ cười, một lần đưa tay giúp đỡ một ai đó… chính những khoảnh khắc ấy, ta đã vô tình tiếp thêm cho những người xung quanh nguồn năng lượng tích cực, để họ cảm thấy rằng cuộc đời này vẫn luôn đáng yêu và đáng sống.
Lạy Chúa, con như giọt nước nhỏ bé trong lòng đại dương là chính Chúa. Chỉ khi nào giọt nước hòa tan trong đại dương, nó mới được hạnh phúc trọn vẹn. Con hiểu rằng, con chỉ có một cuộc đời để sống. Từng khoảnh khắc Chúa ban tặng là những nấc thang dẫn con đến hạnh phúc vĩnh cửu. Vì thế, xin cho những bước chân con đi thật đẹp, tình yêu con đủ lớn, trái tim con đủ rộng, để con lắng nghe được tiếng Chúa khuyên bảo, dạy dỗ và mời gọi con mỗi ngày. Xin cho con luôn nắm chặt lấy tay Chúa, để con không bị lạc xa Chúa, và dù có té ngã thì có Chúa nâng con chỗi dậy.
Maria Thảo An