“Yêu” – suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật IV Mùa Chay năm C
Ngày đăng: Tháng ba 26, 2022Trong Mùa Chay, chúng ta thường được nghe Lời Chúa nhắc nhở chúng ta trở về, trở về với Cha Nhân Lành, đặc biệt trong Tin Mừng Chúa Nhật IV Mùa Chay, “Dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu” (Lc 15, 1-3. 11-32). Chúng ta hãy cùng nhau đặt mình vào vị trí của người cha trong dụ ngôn “Người Cha nhân hậu” để phần nào hiểu được tình yêu của Thiên Chúa là Cha.
Đoạn Tin Mừng này để lại cho mỗi người chúng ta một cảm giác buồn man mác. Buồn vì gia đình trong câu truyện bị tan nát bởi hai chữ “của cải”. Đây là cám dỗ của mọi thời làm đổ vỡ bao nhiêu gia đình, gây hận thù khắp nơi và nó cũng đang len lỏi vào cuộc sống của mỗi người chúng ta, gia đình của chúng ta. Vì “của cải” mà người con thứ coi cha như đã chết (anh đòi cha chia tài sản rồi bỏ đi) bởi theo văn hoá Do Thái thời bấy giờ, con cái chỉ đòi chia gia tài khi cha mẹ đã quá cố. Vì “của cải” mà người con trưởng chối bỏ cha: “Ông coi đã bao năm tôi hầu hạ ông” chấp nhận mình là một đầy tớ và coi cha như một ông chủ hà khắc.
Chúng ta không biết cảm giác của người cha lúc bấy giờ như thế nào? Đau đến mức độ nào? Một cụ già, một người cha bị hất hủi, bị bỏ rơi bởi chính những đứa con. Hình ảnh đau thương này chúng ta vẫn thường bắt gặp trong mọi thời đại nhất là thời đại hôm nay, thậm chí ngay trong chính gia đình của mỗi chúng ta.
Thế nhưng, phản ứng của người cha trong dụ ngôn lại khác hoàn toàn với phản ứng tự nhiên của con người chúng ta. Người cha không để cho tiền bạc chi phối nhưng lại để cho tình yêu dẫn lối. Hai lần cha già đi ra để đưa hai đứa con trở về. Vì “yêu” mà cha chạy ra ôm đứa con thứ không còn hình dạng người. Người cha đã phục hồi nhân phẩm và thân phận làm con cho cậu và đưa cậu vào nhà. Vì “yêu” người cha đã phải ra ngoài năn nỉ đứa con trai trưởng của mình và phục hồi thân phận cao quý cho cậu bằng lời khẳng định “Tất cả những gì của cha là của con”.
Nếu như hai người con ra đi vì chữ “của cải” thì người cha chuộc hai con về bằng chữ “tình yêu”. Trong cuộc sống của mỗi người chúng ta không biết bao lần chúng ta xa Chúa và xa anh chị em của mình, cũng bởi cái dáng vẻ “Thiên hình vạn trạng” “xa hoa lộng lẫy” của hai chữ “của cải”. Và trong mỗi chúng ta, ai cũng một lần chứng kiến biết bao nhiêu đau khổ chia ly, bất hạnh trong chính con người mình và những người chúng ta thương yêu cũng bởi “của cải”. Nhưng qua hình ảnh của người cha chúng ta nhận ra rằng: Chìa khóa để hóa giải mọi sự là “tình yêu”.
Một tình yêu cao cả có thể bị coi là ngu dại trong thế giới này nhưng lại có sức mạnh chữa lành và hàn gắn. Đây là một liều thuốc chữa trị cho chúng ta ngày hôm nay, khi mà “của cải” là thước đo giá trị cho một con người, con người được đánh giá qua những gì họ có. Ước gì chúng ta biết dùng thước đo “tình yêu” cho mọi hành động của tha nhân cũng như của chính mình để không ai bị coi thường, bị bỏ rơi ngay trong chính gia đình cũng như trong xã hội này. Xin cho chúng ta biết sống đúng chữ yêu như người cha trong câu truyện, một tình yêu tha thứ, ra đi, hòa giải và trở về.
Lạy Chúa, Chúa đã yêu thương chúng con dường nào, Chúa đã tha thứ tất cả mọi sự cho chúng con và chỉ mong chúng con quay trở về với Ngài, để đón nhận tình yêu của Ngài. Xin cho chúng con nhận ra rằng chỉ có Chúa mới là “gia tài duy nhất” của chúng con. Chúa là tất cả của chúng con để chúng con biết quay về bên Chúa.
Dịu Hiền, Học viện MTG TL