Thứ Năm Thánh 2025 (17.4.2025 Thứ Năm Tuần Thánh)
Ngày đăng: Tháng 4 17, 2025Lễ Vượt Qua là lễ trọng nhất của Do thái giáo, kỷ niệm biến cố vĩ đại bậc nhất trong lịch sử dân tộc Do thái: Họ được Thiên Chúa giải phóng khỏi ách nô lệ Ai cập, để lên đường đi về miền đất hứa mà Chúa đã ban cho tổ tiên họ. Lễ này được thiết lập vĩnh viễn, để muôn đời ghi nhớ việc tốt lành và kỳ diệu Thiên Chúa đã làm cho dân của Ngài (x. Xh 12,1-8.11-14).
Đối với chúng ta, các Kitô hữu, tính ‘vĩnh viễn’ của lễ Vượt Qua ấy được thể hiện trong cuộc Vượt Qua mới của Chúa Giêsu Kitô. Thánh vịnh 115 diễn tả điều này, với câu Đáp ca lấy từ Tân Ước: “Chén chúc tụng là sự thông hiệp Máu Chúa Kitô” (x. 1 Cr 10,16). “Tôi lấy gì dâng lại cho Chúa để đền đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi ? Tôi sẽ lãnh chén cứu độ, và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa”. Rõ ràng, biến cố Vượt Qua mới, đó là cái chết và sự sống lại của Chúa Kitô, được mừng trong mỗi cử hành Thánh Thể, cách riêng các ngày Chúa Nhật, và cách tột đỉnh trong Tam Nhật Vượt Qua hằng năm.
Bài Ðọc II (1Cr 11,23-26) là trình thuật tưởng niệm việc Chúa Giêsu thiết lập lễ Vượt Qua mới, ký kết Giao Ước mới. Mọi chuyện diễn ra trong Phòng Tiệc Ly, và hoàn thành trên Thập giá ở Đồi Canvê chiều hôm sau. Có thể ghi nhận: Chuyện ở Ai cập ngày xưa cho thấy rằng hai tiếng ‘vượt qua’ có nghĩa là ‘đi qua’ hay ‘bỏ qua’. Đức Chúa ‘đi qua’/ ‘bỏ qua’ các cửa nhà Do thái có bôi máu chiên, tha mạng cho các con đầu lòng của người Do thái, và chỉ ghé lại lấy mạng các con đầu lòng của người Ai cập! Như vậy, các con đầu lòng Do thái được ‘con chiên của lễ Vượt Qua’ chết thế mạng, được cứu.
Trong khi đó, Con Chiên của lễ Vượt Qua mới là chính Chúa Kitô. Người chết để thế mạng cho mọi người. Thiên Chúa không ‘đi qua’/ ‘bỏ qua’ Con của Ngài, nhưng thí mạng Người Con ấy để cứu chúng ta. Nói cách khác, Thiên Chúa ‘đi qua’/ ‘bỏ qua’ chúng ta, tức tha mạng chúng ta, nhờ dấu máu Chúa Giêsu Kitô là Con Chiên của lễ Vượt Qua mới.
Tất cả là việc Thiên Chúa làm. Thiên Chúa ‘đi qua’, Thiên Chúa ‘bỏ qua’, Thiên Chúa tha, Thiên Chúa cứu. Và tất cả là do Thiên Chúa, nơi Chúa Giêsu, đã yêu thương chúng ta đến cùng! (x. Ga 13,1). Thay vì tường thuật việc thiết lập Thánh Thể, Tin Mừng Gioan kể chuyện Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ, để minh hoạ cách sống động sự thật “yêu thương đến cùng” này.
Tình yêu đến cùng ấy của Chúa, chúng ta không hiểu nổi đâu – chỉ có thể cảm nghiệm thôi. Có một điều thiết yếu mà chúng ta có thể và phải làm được, đó là việc cử hành sự kiện Chúa ‘đi qua’/ ‘bỏ qua’ như thế sẽ gọi mời chúng ta Vượt Qua – vượt qua chính mình, vượt qua sự đóng kín trái tim mình, để yêu thương và phục vụ anh chị em. Như di ngôn của Chúa: “Thầy đã làm gương để anh em cũng bắt chước mà làm như Thầy đã làm cho anh em”.
Lm. Lê Công Đức