Công Chính Là Gì? (14.03.2025 Thứ Sáu Tuần I Mùa Chay)
Ngày đăng: Tháng 3 13, 2025Đoạn sách Êdekien lặp đi lặp lại từ ‘công chính’, hay ‘công bình chính trực’, như chuẩn mực cho biết một người sống theo đường lối Chúa hay chống lại đường lối Chúa. Hệ quả rất rõ ràng, công chính thì SỐNG, không công chính thì phải CHẾT!
Trước hết,ta không được nhầm lẫn để nghĩ rằng ‘công chính’ ở đây là một giá trị khách quan cả đối với Thiên Chúa và do đó Ngài phải tuân theo. Lời phàn nàn rằng “đường lối Chúa không chính trực” thể hiện sự nhầm lẫn ấy. Cần hiểu rằng không phải vì điều gì đó ‘công chính’ nên Chúa muốn nó, mà đúng hơn, vì Chúa muốn nên nó là điều công chính!
Chúa Giêsu giúp xác nhận sự thật nói trên khi dùng công thức “Anh em đã nghe dạy rằng…, còn Ta, Ta bảo anh em…” Nghĩa là Chúa dạy từ thẩm quyền và từ ý chí của chính Người, một ý chí luôn phù hợp với thánh ý Chúa Cha, chứ không lệ thuộc vào bất cứ gì ở ngoài Thiên Chúa. Vì thế, ‘công chính’ là điều gì làm đẹp lòng Chúa; còn mất lòng Chúa thì không ‘công chính’.
Thế mà, Chúa là Đấng ‘trọn tốt trọn lành vô cùng’, nên tiêu chuẩn ‘đẹp lòng Chúa’ cũng vươn đến vô cùng, không có hạn. Ta hiểu vì sao giáo huấn của Chúa Giêsu hết sức triệt để. Không chỉ không được giết người, mà ngay cả không được giận người. Không giận người thật ra vẫn chưa đủ, mà còn phải yêu thương người như Chúa yêu! Yêu người như Chúa yêu là yêu cả kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ chống lại mình: “Xin Cha tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm!”
Lời cầu nguyện này trên Thập giá, và chính cái chết của Chúa Giêsu, là minh hoạ tốt nhất cho ý nghĩa ‘công chính’ – bởi đó là sự dâng hiến chính mình hoàn toàn cho thánh ý Chúa Cha! Cái chết ấy đẹp ý Cha (tức công chính), nên Cha đã làm cho Con trỗi dậy, qua đó cái chết công chính của Chúa Giêsu trở thành nguồn năng lực ‘công chính hoá’ chúng ta và mọi người.
Lm. Lê Công Đức