Từ Bước Lỡ Nhỏ
Ngày đăng: Tháng 3 30, 2023Cuộc sống của chúng ta là một hành trình. Cuộc hành trình được đan kết bởi những bước chân của vị khách lữ hành. Có những bước chân thao thức đi tìm chân lý và người ta đã gặp được sau bao gian nan vất vả. Có những bước chân khao khát đi tìm hạnh phúc và họ đã gặp được niềm hạnh phúc vỡ òa. Có những bước chân vững giúp người ta đến chính lộ. Nhưng cũng không thiếu những bước chân trật khiến người lữ khách bị lạc đường!
Sách Samuel quyển thứ 2 chương 11 kể rằng: Lúc xuân về khi các vua ra quân, vua Đavít sai các bề tôi của mình ra trận còn vua thì ở nhà. Vào một buổi chiều, vua từ trên giường trỗi dậy và đi bách bộ trên sân thượng đền vua. Bước chân xuống khỏi giường của vua có thể nói là bước lỡ đầu tiên. Đáng lẽ ra, một người có lòng kính sợ Đức Chúa như vua Đavít thì bước chân đầu tiên khi xuống khỏi giường phải là bước chân hướng về Chúa. Nếu như thế thì đã không có chuyện. Nhưng bước chân xuống khỏi giường của Đavít lại dẫn vua tới sân thượng. Vua đi bách bộ trên đó và từ trên cao vua thấy một người phụ nữ nhan sắc tuyệt vời. Nàng đang tắm. Samuel kể tiếp câu chuyện và ta thấy cái lỡ tiếp theo của Đavít. Đã đành bước chân sau khi xuống khỏi giường không dẫn vua tới Đức Chúa, thì việc đi dạo cũng có thể giúp vua gặp Đức Chúa. Vua sẽ gặp Chúa nếu lòng vua hướng về Chúa với bước chân nhẹ nhàng dạo trên sân thượng và đôi mắt nhìn sâu vào trong lòng mình. Nhưng vua đã không làm thế. Vua đi dạo và vua bắt đầu nhìn. Vua nhìn ra và đã thấy. Cái lỡ của ánh mắt khiến vua không thể làm chủ con mắt của mình và xa hơn nữa là không thể làm chủ con người xác thịt của mình. Sau khi điều tra, Đavít có được thông tin về người đẹp kia. Những thông tin có được không cho phép vua tiếp tục chiều theo ý muốn riêng của con người xác thịt của mình. Nhưng vua đã bỏ qua tất cả mọi điều lề luật đã dạy, bất chấp tình trạng hôn nhân của người đẹp kia. Vua dùng quyền của mình, sai lính biệt phái đến đón nàng. Sách Samuel kể tiếp rằng: “Nàng đến với vua và vua nằm với nàng; khi ấy nàng mới thanh tẩy sau thời kỳ ô uế. Rồi nàng trở về nhà. Người đàn bà thụ thai. Nàng sai người đến báo tin cho vua Đa-vít rằng: “Tôi có thai.” (2 Sm 11, 4-5).
Đường đường là quốc vương, Đavít không thể để chuyện vô luân này bôi xấu danh dự của mình và phương hại tới người đẹp kia. Vua tìm phương án giải quyết để không xấu mình và cũng không hại người đẹp. Phương án vua đưa ra là triệu tập chồng của người phụ nữ kia từ mặt trận về để có thể xóa sạch dấu vết tội lỗi vua đã gây ra. Vua mời Urigia chồng Bathseva vào cung, vua thiết đãi vị trung thần của mình, và gợi ý cho chàng chiến binh về gia đình hưởng niềm vui đoàn tụ sau những ngày xa nhà. Urigia quả là một người chính trực. Ông không nỡ về nhà hưởng niềm vui với vợ khi các anh em chiến sĩ của mình đang lăn lộn ngoài mặt trận. đúng là có những khi cuộc đời cho phép dễ dãi nhưng một con người chính trực thì không cho phép mình được ngả theo. Đavít thất bại trong phương án số một, ông tìm cách giải quyết hậu quả theo một phương án mới để an toàn cho cả hai. Vua lập kế hoạch đẩy Urigia, vị trung thần của mình vào chỗ chết. Một khi Urigia đã chết thì cái bụng của người đẹp to lên sẽ không còn là một vấn đề đáng lo ngại. Vua thành công trong kế hoạch thứ hai của mình. Urigia hân hoan ra mặt trận với tờ án tử trên tay. Ông đã bị đẩy vào chỗ mặt trận khốc liệt nhất và ông đã tử thương tại mặt trận. Ở nhà, vua bình an đón nàng về dinh.
Mùa Chay đã dần khép lại, chúng ta đã có những ngày hồng phúc để nhìn lại đời sống của mình. Có lẽ tôi đã nhận ra đâu đó trong cuộc đời, có những lúc tôi cũng nhẹ lòng chiều theo cái lỡ nhỏ trong cuộc đời mình. Tôi lỡ vì tôi là con người mà! Tôi lỡ vì tôi còn yếu đuối mà! Tôi lỡ và tôi lặng lẽ sống trong cái lỡ của mình để từ cái lỡ nhỏ như bước chân lạc hướng của Đavít, cuộc đời của thánh vương mang một vết đen. Từ cái lỡ nhỏ đến những mưu mô để che giấu, lấp liếm cái lỡ đó. Từ cái lỡ nhỏ trong cuộc đời, tôi hủy hoại đời tôi và cuộc đời người khác. Hơn bao giờ hết, những ngày này là thời gian thuận tiện để chúng ta trở về với Chúa, với chính mình và với anh chị em. Trở về để hàn gắn những thương tích đã hằn sâu trong cuộc đời tôi, trong cuộc đời anh chị em. Trở về để tôi sống thân tình với Chúa và xứng đáng với Chúa hơn. Tuy nhiên, trở về là một điều không dễ dàng nếu như tôi chưa cảm nghiệm được tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa. Chúng ta hãy cùng bước tiếp cuộc lữ hành của thánh vương Đavít để học được bài học hoán cải trong cuộc đời của vua.
Hành Trình Hoán Cải Của Đavít
Thánh vương Đavít là kiểu mẫu cho các vua sau này soi chiếu. Thánh Kinh thường viết về các vua sau Đavít: “không được như Đavít phụ vương…”. Tuy nhiên, cuộc đời Đavít cũng để lại một điểm đen khó có thể xóa nhòa. Đó là hành động ngoại tình và để che giấu lầm lỗi của mình Đavít đã thủ tiêu vị trung thần. Sẽ không có gì để nói tiếp nếu Đavít ở yên trong tội lỗi đó. Nhưng vua xứng đáng là người được mọi đời ca tụng vì vua đã biết lắng nghe, biết nhìn lại và hoán cải theo đường lối Chúa mời gọi.
Cuộc hoán cải của Đavít khởi đi từ lời tuyên cáo của ngôn sứ Nathan. Nathan đến cung điện nhà vua và kể một câu chuyện tưởng chừng như vô thưởng vô phạt với vua. Chuyện rằng có gã nhà giàu chiên dê ê hề nhưng khi nhà có khách lão tiếc của đi bắt con dê cái duy nhất của người nghèo để làm thịt đãi khách. Trường hợp bất công mà ngôn sứ Nathan trình bày khiến Đavít nổi máu quân vương chính trực. Được đánh động về mặt đạo đức, nhà vua bắt đầu suy nghĩ lại về sự thật và công lý, ông nổi giận tuyên cáo: hắn phải đền gấp bốn con dê cái. Lời tuyên bố dành cho tội nhân trong câu chuyện của Nathan lại chính là lời tố cáo và kết án chính mình. Nathan không ngần ngại chỉ thẳng vào David: Kẻ đó chính là ngài! Đavít không thể che giấu tội lỗi của mình, ông lắng nghe và hối lỗi. Samuel kể lại rằng Đavít đã ăn chay, mặc áo nhặm cho đến khi đứa bé chết. Nhìn sâu vào hành động ăn chay hối lỗi của Đavít ta nhận ra rằng ông hối lỗi không phải vì đã phạm tội mất lòng Chúa nhưng là sự sám hối quy về mình. Đavít ăn chay hầu mong Đức Chúa thương tha thứ cho ông và đứa trẻ của cuộc ngoại tình được sống. Điều này được sáng tỏ khi chúng ta tiếp tục theo bước Đavít, ông đã hành động thế nào khi hay tin đứa trẻ chết. Vua không còn ăn chay nữa nhưng đã ăn uống bình thường trở lại. Hành động ấy khiến cho quần thần phải kinh ngạc. Nhưng chính hành động đó là minh chứng cho một sự ăn năn vì lề luật, một sự sám hối với mong muốn lợi ích cho bản thân mình.
Thiên Chúa mời gọi Đavít cũng như mỗi người chúng ta ngày hôm nay một sự ăn năn xa hơn thế nữa: không phải là vì luật nhưng ăn năn sám hối trong tương quan tình yêu. Bởi lẽ, không phải lề luật nhưng chính tình yêu là động lực thôi thúc chúng ta trở về. Nhìn lại cuộc đời Đavít, ta thấy ông đã đạt được điều này vào khúc cuối của cuộc đời mình. Đavít sau những ngày chiến thắng vẻ vang thì ông cũng phải đau khổ. Đau khổ vì chứng kiến cảnh huynh đệ tương tàn giữa những con cái mình, đau khổ vì những hành động người con mình đứt ruột đẻ ra đã làm cho mình. Người con đó là Absalom. Absalom không chỉ nổi loạn, chiếm ngôi cha khiến cha phải chạy trốn, tìm cách đâm sau lưng cha mỗi khi có dịp, anh ta còn làm nhục cha bằng cách dựng chướng giữa trời rồi ăn nằm với các tỳ thiếp của cha mình. Biết bao đau khổ Absalom gây ra cho thân phụ. Nhưng khi cờ trở về tay mình, Đavít đã không hành xử với con theo lẽ công bằng nhưng với tình phụ tử. Đavít những mong ngóng con mình hối cải về những hành vi của anh và trở lại vòng tay cha. Khi quân mình ra trận, Đavít dặn: hãy nhẹ tay với Absalom con ta. Khi có người từ mặt trận trở về, Đavít không hỏi thăm tình hình quân binh, không hỏi thăm thời thế chiến sự nhưng hỏi thăm người con phản loạn của vua. “Cậu Absalom có được bình an không?” Nỗi đau thắt lòng khi hay tin đứa con phản loạn không còn nữa. Đavít thét gào trong đau đớn: “Absalom con ơi! Absalom con ơi! Phải chi cha chết thay cho con”. Chỉ khi được ngụp lặn trong tình phụ tử ta mới cảm nhận hết được nỗi lòng của Đavít khi vua thốt lên những lời này. Động lực nào đã thôi thúc Đavít dành tình thương cho người con phản loạn như vậy? Chính là tình thương của Đức Chúa dành cho ông. Bảo rằng Đavít đã hối cải sau lời khiển trách của Nathan quả là không sai. Nhưng bảo rằng đến khi Absalom chết, sự hoán cải của David mới trọn vẹn thì hoàn toàn đầy đủ ý nghĩa. Đó là cả một hành trình dài Đavít cảm nghiệm được tình thương của Đức Chúa trên cuộc đời vua. Dù vua lỗi tội phản nghịch cùng Đức Chúa nhưng Đức Chúa vẫn thương vua. Vua trở về với Đức Chúa không phải chỉ vì vua sai chệch lề luật nhưng lớn lao hơn là vì tình thương bao la Đức Chúa dành cho vua, khiến vua không thể làm gì khác ngoài việc thật lòng hối cải để trở nên xứng đáng với Thiên Chúa tình yêu. Như vậy, sự hoán cải của Đavít không dừng lại ngày một ngày hai nhưng là một sự hoán cải kéo dài suốt cuộc lữ hành của vua, qua từng biến cố lớn nhỏ của cuộc đời nhờ cảm nghiệm được tình thương của Đức Chúa. Chính nhờ cảm nghiệm được tình Chúa phủ lấp mọi lỗi lầm trong cuộc đời, Đavít hoán cải thực lòng: quay lưng với lỗi tội và sống như Đức Chúa dạy.
Hành trình Mùa Chay đang dần khép lại nhưng mở ra một hành trình mới, hành trình vượt qua lỗi tội để đến với ánh sáng Phục Sinh. Nguyện xin Chúa ban ơn thêm sức cho mỗi người chúng ta để trong những ngày qua, ta đã nhận ra được con người thật của mình với những điểm cần thay đổi thì ta cũng đủ can đảm để trở về với Chúa qua bí tích Hòa Giải. Ước mong nhờ việc lãnh nhận bí tích Hòa Giải ta được tự do là con cái Chúa, được nối lại mối dây thân tình với Chúa, được hàn gắn những vết thương, những rạn nứt với anh chị em, để tất cả chúng ta cùng bắt đầu một nhịp sống mới, một nhịp sống được thông phần với Đấng Phục Sinh tràn đầy tình yêu thương. Amen.
Maria Nguyễn Hường