ĐTC Phanxicô: Chúa Thánh Thần Giúp Chúng Ta Cầu Nguyện Bằng Trái Tim
Ngày đăng: Tháng mười một 7, 2024Trong bài giáo lý tại buổi tiếp kiến chung sáng thứ Tư ngày 6/11 Đức Thánh Cha đã suy tư về vai trò của Chúa Thánh Thần trong cầu nguyện. Ngài nói rằng Chúa Thánh Thần là “Đấng Phù Trợ”, cầu bầu trước Chúa Cha để chúng ta nếm hưởng niềm vui lòng thương xót của Người. Nhưng ngoài việc cầu thay cho chúng ta, Chúa Thánh Thần còn dạy chúng ta cầu thay cho anh chị em mình. Ngài nhắn nhủ các tín hữu hãy luôn cầu nguyện và cầu nguyện cho nhau, đặc biệt cầu nguyện cách chân thành, từ tâm lòng.
Trong các Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện để xin ơn Chúa Thánh Thần. Chính Chúa Thánh Thần cũng cầu nguyện trong chúng ta, giúp đỡ chúng ta trong sự yếu đuối của chúng ta, bởi vì chúng ta không biết cách cầu nguyện như chúng ta phải cầu nguyện.
Chúa Thánh Thần là “Đấng Phù Trợ”, nghĩa là người bênh vực và bảo vệ chúng ta, Đấng cầu bầu trước Chúa Cha để chúng ta nếm hưởng niềm vui lòng thương xót của Người. Nhưng ngoài việc cầu thay cho chúng ta, Chúa Thánh Thần còn dạy chúng ta cầu thay cho anh chị em mình. Lời cầu nguyện chuyển cầu này làm đẹp lòng Thiên Chúa vì nó nhưng không và vô vị lợi. Khi chúng ta cầu nguyện cho người khác và người khác cầu nguyện cho chúng ta, lời cầu nguyện sẽ nhân lên gấp bội.
Đức Thánh Cha nhắn nhủ các tín hữu hãy luôn cầu nguyện và cầu nguyện cho nhau, đặc biệt cầu nguyện cách chân thành, từ tâm lòng, chứ không chỉ bằng môi miệng.
Cầu nguyện cho thành phố Valencia, Tây Ban Nha
Trước khi bắt đầu buổi tiếp kiến, Đức Thánh Cha đến cầu nguyện trước tượng Đức Mẹ bổn mạng của thành phố Valencia. Sau đó ngài mời gọi cầu nguyện cho thành phố này cũng như những nơi khác bị ảnh hương nặng nề bởi lũ lụt.
Và sau khi Đức Thánh Cha làm Dấu Thánh Giá và chào phụng vụ, cộng đoàn nghe đoạn thư Thánh Phaolô gửi tín hữu Roma (Rm 8,26-27):
Hơn nữa, lại có Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải; nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên siết khôn tả. Và Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, biết Thần Khí muốn nói gì, vì Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa.
Và Đức Thánh Cha bắt đầu bài giáo lý như sau:
Cầu nguyện như con cái Thiên Chúa, chứ không phải như nô lệ
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Bên cạnh tác động thông qua Lời Chúa và các Bí tích, tác động thánh hóa của Chúa Thánh Thần còn được thể hiện trong lời cầu nguyện, và chúng ta muốn dành suy tư hôm nay cho điều này: việc cầu nguyện. Chúa Thánh Thần vừa là chủ thể vừa là đối tượng của kinh nguyện Kitô giáo. Nghĩa là Người là Đấng ban lời cầu nguyện và là Đấng được ban qua lời cầu nguyện. Chúng ta cầu nguyện để nhận được Chúa Thánh Thần và chúng ta nhận được Chúa Thánh Thần để có thể cầu nguyện thực sự, nghĩa là như con cái Thiên Chúa, chứ không phải như nô lệ.
Chúng ta hãy suy nghĩ một chút về điều này: cầu nguyện như con cái Thiên Chúa, chứ không phải như nô lệ. Chúng ta phải luôn cầu nguyện với sự tự do. “Hôm nay tôi phải cầu nguyện điều này, điều này, … bởi vì tôi đã hứa điều này, điều này, … Nếu không tôi sẽ xuống địa ngục”. Không, đó không phải là lời cầu nguyện! Cầu nguyện là tự do. Bạn cầu nguyện khi Thánh Linh giúp bạn cầu nguyện. Bạn cầu nguyện khi bạn cảm thấy cần phải cầu nguyện trong lòng và khi bạn không cảm thấy gì cả, hãy dừng lại và tự hỏi: “Tại sao tôi không cảm thấy muốn cầu nguyện? Chuyện gì đang xảy ra trong cuộc đời tôi vậy?”. Nhưng luôn luôn, sự tự phát trong cầu nguyện là điều giúp ích cho chúng ta nhiều nhất. Điều này có nghĩa là cầu nguyện như những đứa trẻ chứ không phải như những nô lệ.
Cầu nguyện để nhận được Chúa Thánh Thần
Trước hết, chúng ta phải cầu nguyện để nhận được Chúa Thánh Thần. Về vấn đề này, Chúa Giêsu nói rất chính xác trong Tin Mừng: “Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao?” (Lc 11,13). Mỗi người chúng ta đều biết dành những điều tốt đẹp cho những trẻ em, dù là con, cháu hay bạn bè. Các trẻ em luôn nhận được những điều tốt đẹp từ chúng ta. Vậy làm sao Chúa Cha sẽ không ban Thánh Thần cho chúng ta! Trong Tân Ước chúng ta thấy Chúa Thánh Thần luôn ngự xuống trong cầu nguyện. Người ngự xuống trên Chúa Giêsu khi Chúa chịu phép rửa ở sông Giođan, khi Chúa “đang cầu nguyện” (Lc 3,21); và Người ngự xuống trên các môn đệ vào ngày lễ Ngũ Tuần, trong khi “họ kiên trì và đồng tâm cầu nguyện” (Cv 1,14).
Đó là “quyền lực” duy nhất mà chúng ta có đối với Thánh Thần của Thiên Chúa. Sức mạnh của lời cầu nguyện: Chúa Thánh Thần không cưỡng lại lời cầu nguyện. Chúng ta cầu nguyện và Người đến. Trên Núi Carmel, các tiên tri giả của Baal – hãy nhớ lại đoạn Kinh Thánh đó – điên cuồng cầu xin lửa từ trời xuống trên lễ vật của họ, nhưng không có gì xảy ra, bởi vì họ là những kẻ thờ ngẫu tượng: họ tôn thờ một vị thần không tồn tại; ngôn sứ Êlia bắt đầu cầu nguyện và lửa ập xuống thiêu rụi của lễ (xem 1 V 18,20-38). Giáo hội trung thành noi theo gương này: trên môi miệng luôn vang lời khẩn cầu “Xin hãy đến!” mỗi khi hướng về Chúa Thánh Thần. Giáo hội khẩn cầu Chúa Thánh Thần cách đặc biệt trong Thánh lễ để Người ngự xuống như sương và thánh hóa bánh và rượu cho hy lễ Thánh Thể.
Chúa Thánh Thần dạy chúng ta cầu nguyện
Nhưng còn có một khía cạnh khác, quan trọng và đáng khích lệ nhất đối với chúng ta: Chúa Thánh Thần là Đấng ban cho chúng ta lời cầu nguyện đích thực. Thánh Phaolô khẳng định: “Thần Khí đến giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì nhiều khi chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải; nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên siết khôn tả. Và Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, biết Thần Khí muốn nói gì, vì Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa” (Rm 8,26-27).
Đúng thật là chúng ta không biết cầu nguyện. Chúng ta phải học cầu nguyện mỗi ngày. Lý do của sự yếu kém này trong việc cầu nguyện của chúng ta trước đây được diễn tả bằng một từ duy nhất, được sử dụng theo ba cách khác nhau: như một tính từ, như một danh từ và như một trạng từ. Nó rất dễ nhớ, ngay cả đối với những người không biết tiếng Latinh, và nó đáng để ghi nhớ vì nó chứa đựng toàn bộ vấn đề. Theo câu nói đó, con người chúng ta “mali, mala, male petimus”, có nghĩa là: xấu xa (mali), chúng ta xin những điều sai trái (mala) và sai cách (male). Chúa Giêsu nói: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa… và phần còn lại sẽ được ban cho con nhiều hơn” (Mt 6,33); ngược lại, nhiều lần, chúng ta trước hết tìm kiếm sự dư thừa, tức là lợi ích của mình, và chúng ta hoàn toàn quên cầu xin Nước Thiên Chúa.
Nhờ Chúa Thánh Thần, chúng ta gọi Thiên Chúa là Cha
Đúng vậy, Chúa Thánh Thần đến trợ giúp sự yếu đuối của chúng ta, nhưng Người thực hiện một điều quan trọng hơn nhiều: Người chứng nhận cho chúng ta rằng chúng ta là con cái Thiên Chúa và đặt trên môi chúng ta tiếng kêu: “Abba! Lạy Cha!” (Rm 8,15; Gal 4,6). Chúng ta không thể gọi “Abba! Cha ơi!”. Không có sức mạnh của Chúa Thánh Thần chúng ta không thể gọi Thiên Chúa là “Cha”. Lời cầu nguyện Kitô giáo không phải là con người ở đầu bên này điện thoại nói chuyện với Thiên Chúa ở đầu bên kia của điện thoại. Không. Chính Thiên Chúa cầu nguyện trong chúng ta! Chúng ta cầu nguyện với Thiên Chúa nhờ Thiên Chúa. Cầu nguyện là đặt mình trong Thiên Chúa và xin Thiên Chúa đi vào lòng chúng ta.
Chúa Thánh Thần giúp chúng ta hưởng niềm vui được Chúa Cha thương xót
Chính trong cầu nguyện mà Chúa Thánh Thần được mặc khải như là “Đấng Phù Trợ”, nghĩa là Đấng bênh vực và bảo vệ. Người không buộc tội chúng ta trước Chúa Cha, nhưng bảo vệ chúng ta. Đúng, Người thuyết phục chúng ta về sự thật rằng chúng ta là những kẻ tội lỗi (xem Ga 16,8), nhưng Người làm như vậy để chúng ta có thể vui hưởng niềm vui của lòng thương xót của Chúa Cha, chứ không phải để hủy diệt chúng ta bằng những cảm giác tội lỗi vô ích. Ngay cả khi lòng chúng ta trách móc chúng ta về điều gì đó, Người vẫn nhắc nhở chúng ta rằng “Thiên Chúa cao cả hơn lòng chúng ta” (1 Ga 3,20).
Thiên Chúa lớn hơn tội lỗi của chúng ta. Tất cả chúng ta đều là tội nhân, nhưng chúng ta hãy nghĩ: có lẽ một số người trong các bạn – tôi không biết – quá sợ hãi những điều mình đã làm, sợ bị Chúa quở trách, sợ nhiều điều và không thể tìm được sự bình an. Hãy cầu nguyện, kêu cầu Chúa Thánh Thần và Người sẽ dạy bạn cách cầu xin sự tha thứ. Và các bạn biết không? Thiên Chúa không biết nhiều ngữ pháp và khi chúng ta cầu xin sự tha thứ, Người không để chúng ta nói hết từ “tha..”! Người tha thứ cho chúng ta trước, Người luôn tha thứ cho chúng ta, Người luôn ở bên cạnh chúng ta để tha thứ cho chúng ta, trước khi chúng ta nói hết từ ngữ tha thứ. Chúng ta nói “tha …” và Chúa Cha luôn tha thứ cho chúng ta.
Được Chúa Thánh Thần chuyển cầu và cầu khẩn cho anh chị em
Chúa Thánh Thần chuyển cầu và cũng dạy chúng ta cầu thay cho anh chị em chúng ta; Người dạy chúng ta lời cầu nguyện chuyển cầu: cầu nguyện cho ngyời này, cho bệnh nhân kia, cho người ở trong tù,… cả cho mẹ chồng! Và cầu nguyện luôn luôn. Lời cầu nguyện này đặc biệt đẹp lòng Thiên Chúa vì là lời cầu nguyện nhưng không và vô vị lợi nhất. Thánh Ambrosio lưu ý rằng khi mỗi người cầu nguyện cho mọi người, mọi người đều cầu nguyện cho mỗi người; lời cầu nguyện được nhân lên[1]. Cầu nguyện là như thế. Đây là một nhiệm vụ quý giá và cần thiết trong Giáo hội, đặc biệt là trong thời gian chuẩn bị cho Năm Thánh này: để hiệp nhất chúng ta với Đấng An ủi, Đấng “cầu bầu cho tất cả chúng ta theo kế hoạch của Thiên Chúa”. Nhưng đừng cầu nguyện như những con vẹt! Đừng nói “Blah, blah, blah…” Không. Hãy nói “lạy Chúa” từ trái tim. “Lạy Chúa, xin giúp con”, “Con yêu Chúa”. Và khi đọc Kinh Lạy Cha, hãy cầu nguyện “Lạy Cha, Cha là Cha của con”. Hãy cầu nguyện bằng trái tim chứ không phải bằng môi miệng, đừng hành động như những con vẹt.
Nguồn. Vatican News