Thiên Chúa Siêu Việt Cao Cả kêu Gọi Con Người Tội Lỗi Thấp Hèn (09.02.2025 Chúa Nhật V Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 2 9, 2025THIÊN CHÚA là Đấng chí thánh, uy nghi, cao cả, siêu việt… “Thánh, Thánh, Thánh! Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, toàn thể địa cầu đầy vinh quang Chúa”…
Còn ngược lại, ISAIA biết rõ mình thấp hèn, bất xứng: “Tôi chết mất, vì lưỡi tôi nhơ bẩn”…
Nhưng Chúa dùng than hồng nung đốt môi miệng Isaia để thanh tẩy ông – và kêu gọi ông đi làm ngôn sứ cho Ngài. Isaia đã dám thưa lên: “Này con đây, xin hãy sai con!” Sự thánh thiêng của Thiên Chúa và cái phàm trần của con người được nối kết lại, nhờ cuộc thanh tẩy cái phàm trần bởi chính sự thánh thiêng. Nhưng không chỉ là thanh tẩy, mà còn là kêu gọi, sử dụng, và sai đi nữa! (x. Is 6,1-2a,3-8).
SIMON PHÊRÔ cũng kinh nghiệm khoảng cách choáng ngợp giữa con người tội lỗi của mình và sự thánh thiện siêu việt của CHÚA GIÊSU: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là người tội lỗi!”… Nhưng Chúa Giêsu không tránh xa, ngược lại, Người sáp lại gần, trấn an Simon, và kêu gọi ông tham gia vào công cuộc của Người: “Ðừng sợ hãi: từ đây anh sẽ là kẻ chinh phục người ta”. Simon cùng với các bạn ngư phủ của mình đã “đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người” (x. Lc 5,1-11).
Đến lượt PHAOLÔ tự sự, nhìn nhận thân phận tệ mạt của mình như “đứa con đẻ non”… bởi Phaolô cảm thấy mình “là kẻ hèn mọn nhất trong các tông đồ, và không xứng đáng được gọi là tông đồ, vì đã bắt bớ Hội Thánh của Thiên Chúa”! Nhưng CHÚA PHỤC SINH đã ‘hiện ra’ với Phaolô trong uy lực của Người, đã chinh phục, kêu gọi ông, và sai đi (x. 1Cr 15,1-11).
Lời Chúa, vì thế, cho chúng ta thấy sự tương phản giữa tính siêu việt cao cả của Chúa và thân phận mọn hèn bất xứng của con người chúng ta – nhưng Chúa không chê bỏ, mà tìm cách thanh luyện, lôi kéo chúng ta vào trong công cuộc của Ngài. Trong niềm hân hoan tạ ơn, chúng ta hoà với tâm tình của Thánh vịnh 137 (Đáp ca) để ca ngợi vinh quang và sự tốt lành của Chúa: “Lạy Chúa, trước mặt các thiên thần, con đàn ca mừng Chúa”.
Lm. Lê Công Đức