Thầy Tôi
Ngày đăng: Tháng 3 15, 2023Trong hành trình bước theo Thầy Giêsu, tôi được nghe những câu chuyện Ngài kể những công việc Ngài làm. Tôi nghĩ hẳn sẽ có biết bao nhiêu người hâm mộ Thầy và chắc chắn không thể thiếu các cô gái ngưỡng mộ Thầy. Nhưng tôi chẳng thấy Thầy có biểu hiện gì đặc biệt với các cô gái. Nhưng hôm nay thì khác, tôi biết được câu chuyện của Thầy với cô gái người Sa-ma-ri, Ngài đã đến và chủ động nói chuyện với người phụ nữ ấy.
Trên con đường dài đến xứ Samari, Thầy đã thấm mệt và Thầy đã chọn giếng của ông Gia-cóp để nghỉ ngơi và chính nơi đây cũng là điểm hẹn để Thầy gặp gỡ và biến đổi người phụ nữ Samari. Thầy không thụ động để chờ người phụ nữ nhưng Thầy đã đi bước trước để giúp người phụ nữ mở lòng và tìm về mạch nước hằng sống – nơi mang lại cho chị no thỏa tình yêu đích thực.
Cuộc gặp gỡ nào cũng mang lại cho ta sự bất ngờ và người phụ nữ đó cũng không tránh khỏi tâm trạng ấy khi Thầy Giêsu đến ngỏ lời “Chị cho tôi xin chút nước !”(Ga 4, 7). Tôi mường tưởng ra cảnh Thầy trìu mến nhìn cô, còn cô nhìn Thầy thờ ơ, lãnh đạm. Cô bỗng sửng sốt: “ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ người Sa-ma-ri, cho ông uống nước sao?’(Ga 4, 9). Thầy chậm rãi: “Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với Chị: cho tôi chút nước uống, thì hẳn chị đã xin và người ấy ban cho chị nước hằng sống”(Ga 4, 10). Tôi ở cùng Thầy bao ngày tháng mà có những điều Thầy nói tôi cũng chẳng hiểu hết, huống chi là một người lạ Thầy mới gặp. Nghe cô gái đáp lời Thầy thì xem ra cô chẳng hiểu Thầy nói gì cả. “Thưa ông, ông không có gầu, mà giếng lại sâu, vậy ông lấy đâu ra nước hằng sống…”(Ga 4, 11-12).
Cuộc trò chuyện tưởng chừng dừng lại ở đây nhưng Thầy đã chuẩn bị sẵn cho cuộc gặp gỡ này rồi. Thầy kiên nhẫn giải thích cho cô thứ “nước” Thầy muốn nói ở đây là “Nước hằng sống”, mà chỉ cần uống một lần thì không bao giờ phải khát nữa. Thầy muốn hướng người phụ nữ đến mối tương quan mật thiết với Chúa để chị được sống trong sự tự do và bình an. Thầy Giêsu giúp chị mở lòng ra để tìm về chính mình nên Thầy gợi mở: “Chị hãy gọi chồng chị, rồi trở lại đây”. Chính giây phút này chị nhận ra Thầy Giêsu đã chạm vào thật sâu bên trong con người của chị và chị xác tín “Thưa ông, tôi thấy ông thật là một ngôn sứ…”(Ga 4,19). Chưa kịp để Thầy xác nhận thì dường như cô đã tin rằng Thầy là ngôn sứ, nên cô liền nói ra những thắc mắc của mình về Thiên Chúa mà từ trước tới nay chưa ai giải đáp cho cô: “Cha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên núi này; còn các ông lại bảo: Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng Thiên Chúa”(Ga 4,20).
Lúc này thì Thầy không còn úp mở như lúc đầu nữa, mà Thầy bắt đầu giảng dạy cho cô hiểu những điều Thầy đang muốn nói với cô. Sau khi lắng nghe Thầy nói, có vẻ cô khá hiểu và đang mường tượng ra Thầy đang muốn nói về Đấng Mê-si-a. Nên cô cũng tự tin là mình biết Đấng Mê-si-a sẽ đến và Người sẽ nói cho cô và mọi người biết hết mọi sự. Nhưng cô thật sự bàng hoàng khi nghe Thầy nói: “Đấng ấy chính là tôi, người đang nói với chị đây”(Ga4, 26). Chắc cô không thể tưởng tưởng nổi tình huống này xảy ra. Đấng Mê-si-a đây sao? có thật là Đấng Mê-si-a mà mình hằng mong đợi? Chắc tâm trí cô lúc này xáo trộn nhưng giờ đây chắc chắn chị đã được biến đổi. Vì thế, điều đầu tiên chị làm là loan báo Tin Mừng đến cho tất cả mọi người.
Chắc hẳn cuộc gặp gỡ vừa rồi đã mang lại một kết quả tốt đẹp như lòng Thầy mong muốn. Và cô gái kia thật là may mắn, thật là diễm phúc vì đã được gặp Thầy trong đời mình. Hẳn sẽ có nhiều cuộc gặp gỡ như vậy nữa mà tôi không thể biết hết được. Nhưng thật diễm phúc cho những ai gặp được Thầy Giêsu.
Têrêsa Thanh Tân