Suy Niệm Chúa Nhật XXVIII Thường Niên, Năm C
Ngày đăng: Tháng 10 11, 2025KINH NGHIỆM ĐƯỢC CHỮA LÀNH THÚC ĐẨY SỨ MẠNG LOAN BÁO CHÚA GIÊSU KITÔ – Lm. Lê Công Đức
Chúa nhật hôm nay có thể gọi là Chúa nhật của ‘những người phong cùi’, hay nói rộng hơn: Chúa nhật của ‘những người khốn khổ’!
Tướng Naaman của Xyri khốn khổ với căn bệnh phong cùi của mình. Sau những diễn biến đầy kịch tính trong việc tìm kiếm sự chữa trị, ông đã được chữa lành bởi ‘người của Thiên Chúa’, và ông quyết định hoán cải, từ nay chỉ tôn thờ và phụng sự Thiên Chúa của Israel mà thôi (x. 2V 5,14-17)…
Một người dân ngoại có thế giá như Naaman đã nhận biết và tôn thờ Thiên Chúa. Đó là điều chính Thiên Chúa mong muốn trong chương trình/ kế hoạch của Ngài. Tác giả Thánh vịnh 97 (Đáp ca) cao rao: “Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người; trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công minh… Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca!”…
Chúa Giêsu đến. Lại có một phiên bản về những người phong cùi được chữa lành. Điểm nhấn của câu chuyện là: Trên đường đi trình diện tư tế (theo đề nghị của Chúa Giêsu), cả 10 người nhận ra mình được lành sạch, nhưng chỉ một trong số đó (một người Samari) đã quay trở lại tạ ơn Thiên Chúa và tạ ơn Chúa Giêsu! (x. Lc 17,11-19).
Đó là một người Samari, tức là một người bị coi là kẻ ngoại, nhưng anh ta đã ‘nắm bắt’ được một điều gì đó từ kinh nghiệm bản thân được chữa lành. Hay đúng hơn, anh được ‘nắm bắt’ bởi Chúa Giêsu, Đấng chữa lành mình, đến nỗi anh lập tức quay lại với Người (dường như anh không tiếp tục ‘đi trình diện với tư tế’ nữa!)… Điều mà ta thường gọi là ‘Qui Kitô’ đó! Một kẻ ngoại đối với người Do thái, và kẻ ngoại ấy đang khám phá ra ơn lành của Thiên Chúa qua Chúa Giêsu Kitô!
Tính ‘qui Kitô’ còn được thấy rõ ràng hơn nữa trong những lời của Phaolô viết cho Timôthê (x. 2Tm 2,8-13). Phaolô khẳng định Tin Mừng ngài rao giảng là Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô. “Nếu chúng ta cùng chết với Người, thì chúng ta cùng sống với Người. Nếu chúng ta kiên tâm chịu đựng, chúng ta sẽ cùng thống trị với Người. Nếu chúng ta chối bỏ Người, thì Người cũng sẽ chối bỏ chúng ta. Nếu chúng ta không tin Người, Người vẫn trung thành, vì Người không thể chối bỏ chính mình Người”…
Lời Chúa hôm nay, vì thế, gợi cho ta ý thức về một ‘sức căng sứ mạng’. Đó là sứ mạng loan báo ơn cứu độ của Thiên Chúa cho hết mọi người, không trừ ai (như Naaman và người Samari phung cùi được chữa lành). Đó là sứ mạng loan báo cho mọi người về Chúa Giêsu Kitô, Đấng đem lại ơn cứu độ ấy.
Cuối cùng, điều quyết định là ta có tin vào Chúa Giêsu hay không – và ta có cảm nhận ‘sức căng sứ mạng’ thúc bách ta loan báo sự chữa lành và cứu độ của Người cho mọi anh chị em mình hay không. Hay ‘sức căng sứ mạng’ ấy đã chùng xuống tự bao giờ rồi?
LÒNG BIẾT ƠN – Maria Đào Ngọc
Sinh, lão, bệnh, tử là quy luật của cuộc đời mỗi người, bất cứ ai khi đối diện với bệnh tật cũng mong muốn gặp thầy gặp thuốc để được chữa lành. Mắc bệnh đã khổ, bị người thân xa lánh, bị gạt ra bên lề xã hội lại càng khổ tâm gấp ngàn lần. Đó là trường hợp của mười người phong cùi mà Tin Mừng Luca hôm nay kể lại.
Vào thời Chúa Giêsu, bệnh phong là bệnh nan y, bệnh truyền nhiễm lây lan. Họ bị tách ra khỏi xã hội loài người, họ không được đến gần người nào. Từ xa họ đã phải la to lên họ là phong cùi, hãy lánh xa họ. Họ bị xã hội ruồng bỏ, gia đình ruồng rẫy và mọi người xa lánh. Do đó, gặp được Đức Giêsu là niềm mong ước sâu xa của những người bị bệnh phong cùi này. Nghe tin Đức Giêsu sẽ đi ngang qua đó, họ đứng xa xa trông chờ Ngài đi qua để họ van nài Ngài ban ơn huệ chữa lành cho họ. Khi Chúa Giêsu đến gần, họ kêu la “Lạy Giêsu, Con vua Đavít, xin thương xót chúng tôi”. Chúa Giêsu đã chữa cho cả mười người phong được lành sạch. Hành động chữa lành của Ngài là trả lại sự sống cho họ, đưa họ trở lại đời sống bình thường…Chúa truyền cho họ phải đi trình diện với các tư tế vì đã được lành sạch, để các tư tế xác nhận và cho họ nhập vào, sinh hoạt với tập thể, với xã hội.
Trước sự chữa lành của Chúa Giêsu, tất cả mười người phong cùi rất đỗi vui mừng và hạnh phúc. Vậy họ đã đáp trả trước ân huệ nhưng không của Chúa Giêsu như thế nào?
Sau khi được chữa lành, chỉ có một người ngoại đạo đã trở lại để tạ ơn Chúa vì tình thương bao la của Ngài (Lc 17,15). Điều gì đã thôi thúc người ngoại đạo này quay trở lại gặp Chúa Giêsu? Tại sao anh ta không đi theo đám đông? Có lẽ, anh cũng đứng giữa sự chọn lựa: Anh cần đến trình diện với các tư tế để được chứng nhận đã lành bệnh, sẽ trở về báo tin vui cho người thân biết hay là quay trở lại gặp Chúa Giêsu? Tuy nhiên, anh đã can đảm đặt lòng biết ơn là chọn lựa ưu tiên nhất bởi anh cảm nghiệm được tình thương của Chúa; anh đã lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa và sấp mình để tạ ơn Người. Vì thế, anh không chỉ được chữa lành về thể xác nhưng tâm hồn anh cũng được Chúa biến đổi và ban tràn đầy ơn thánh của Ngài.
Ngược lại thái độ biết ơn của người ngoại đạo là thái độ vô ơn của chín người còn lại. Chúa Giêsu đã phải thốt lên khi Chúa hỏi người ngoại giáo “Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? (Lc 17,18). Khi chưa được Chúa chữa lành, họ chỉ ước mong gặp Chúa để xin Chúa ban ơn cho họ, nhưng khi được lành bệnh, họ lại vô ơn đối với Đấng thi ân giáng phúc và chữa lành cho họ. Vì thế, dù họ đã được chữa lành thể xác nhưng tâm hồn họ chưa được biến đổi.
Lòng biết ơn Thiên Chúa phải được diễn tả qua đời sống hàng ngày. Nhìn lại hành trình cuộc đời mỗi người, chúng ta đã được lãnh nhận biết bao ơn lành của Chúa, chúng ta đã và đang sống với thái độ nào trước ân huệ nhưng không của Thiên Chúa? Tôi là ai trong mười người phong cùi? Đây là câu hỏi mà mỗi người tự trả lời trước mắt Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu là Đấng giàu lòng thương xót, xin giúp chúng con biết sống tâm tình tạ ơn Chúa trước những ơn mà chúng con đã được lãnh nhận và cả những ơn mà chúng chưa nhận ra để cả cuộc đời chúng con là bản tình ca yêu mến dâng lên Chúa là Đấng chúng con tôn thờ, chúc tụng và ngợi khen!