Suy Niệm Chúa Nhật XIX Thường Niên Năm C
Ngày đăng: Tháng 8 9, 2025MỌI NGƯỜI TIN ĐỀU LÀ NHỮNG NGƯỜI LỮ HÀNH HY VỌNG – Lm. Lê Công Đức
Bài đọc trích sách Khôn ngoan nhắc lại cái ‘đêm’ lịch sử trong đó Thiên Chúa giải phóng dân Ngài, theo như chính Ngài đã hứa trước với họ qua Mô sê. Nhờ được hứa trước như vậy mà họ đã TIN TƯỞNG (tức trông cậy, hy vọng) vững vàng để trải qua biến cố lớn lao ấy. “Chính đêm ấy, cha ông chúng ta đã biết trước, để biết chắc mình đã tin tưởng vào lời thề nào mà được can đảm. Dân Chúa đã mong đợi sự giải thoát những người công chính và sự tiêu diệt kẻ thù”. (x. Kn 18,6-9). Đức cậy, hay niềm HY VỌNG, là động lực đưa dẫn người ta tiến về phía trước (tương lai) – và đức cậy ấy dựa vào lời hứa mà người ta đã kinh nghiệm (trong quá khứ và hiện tại).
Thánh vịnh 32 (Đáp ca) diễn tả điều nói trên rất rõ: “Linh hồn chúng con MONG ĐỢI Chúa, chính Ngài là Ðấng phù trợ và che chở chúng con. Lạy Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con TIN CẬY ở nơi Ngài”. Mong đợi, tin cậy, vì điều cuối cùng vẫn chưa đạt được! Nhưng người ta tin tưởng rằng mình đang bước đi (hành hương/ lữ hành) về phía đó, và không gì chắc chắn bằng sự thật rằng điều cuối cùng ấy, tức sự hoàn thành chung cuộc của lời hứa, nằm ở cuối con đường mình đang đi tới…
Bài đọc trích Thư Do thái nêu các tấm gương đức cậy của các tổ phụ (Abraham, Xara, Isaac, Giacop…) trong cuộc sống của các ngài. Nhưng niềm HY VỌNG cuối cùng mà các ngài ôm ấp nâng niu thì vượt quá sinh thời của các ngài. Đây là ‘kịch tính’ (drama) của đức cậy: Các vị “đã chết trước khi nhận lãnh điều đã hứa, nhưng được nhìn thấy và đón chào từ đàng xa, đồng thời thú nhận rằng mình là lữ khách trên mặt đất”! (x. Dt 11,1-2.8-19). Đức cậy như thế rõ ràng dựa trên đức tin. Tôi tin, nên tôi tin tưởng (‘tin tưởng’ là từ ngữ nói về đức cậy, bên cạnh những từ ngữ khác như ‘tín thác’, ‘hy vọng’, trông cậy’…).
Bài Tin Mừng (Lc 12,32-48) – với dụ ngôn về những người đầy tớ đợi chủ đi ăn cưới về – là một trình bày tổng hợp các yếu tố liên quan đến đức cậy Kitô giáo. Không gì chắc chắn bằng việc ông chủ sẽ trở về (trong tương lai), vì đó là lời hứa đã được trao cho (trong quá khứ). Nhưng không biết lúc nào chủ về, vì thế thời điểm là yếu tố hoàn toàn bất ngờ! Vậy cần phải tỉnh thức sẵn sàng trong tình trạng đợi chủ (trong hiện tại). Sự tỉnh thức và sẵn sàng ấy sẽ bao gồm một tinh thần siêu thoát khỏi mọi quyến luyến làm ta xao lãng việc đợi chủ về: “Vì kho tàng anh em ở đâu, thì lòng anh em cũng ở đó!”
Lời Chúa hôm nay, như thế, soi sáng cho ta hiểu đức cậy hay niềm hy vọng Kitô giáo. Niềm hy vọng này dựa vào đức tin, dựa vào lời Chúa hứa, liên hệ đến tất cả các chiều kích quá khứ, tương lai và hiện tại của đời sống chúng ta. Theo đó, trong hiện tại của mình, chúng ta cần luôn tỉnh thức sẵn sàng, siêu thoát khỏi mọi quyến luyến, sống trong tâm thế của ‘những người lữ hành hy vọng’.
Và đừng quên, như các tổ phụ và như mọi người tin, chúng ta cũng có thể sẽ chết trong đức cậy hay niềm hy vọng ấy – nghĩa là trong tình trạng lời hứa còn dang dở, chưa hoàn thành. Nhưng không sao cả, không có gì dang dở cả, vì câu chuyện cuộc đời của tất cả chúng ta đều ở trong câu chuyện duy nhất của Thiên Chúa, và câu chuyện duy nhất này chắc chắn sẽ hoàn thành.
TỈNH THỨC VÀ SẴN SÀNG – Maria Thanh Hằng
“Hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.” (Lc 12, 40)
Nước trời là cùng đích mà mọi Kitô hữu đều mong chờ. Chúng ta được đón nhận hạnh phúc Nước Trời nhờ tình yêu và Lòng Thương Xót của Thiên Chúa. Đây là phần thưởng Thiên Chúa ban tặng cho những ai có tâm hồn thành tâm thiện chí, luôn ý thức sống trọn vẹn giây phút hiện tại, bằng cách nắm bắt cơ hội, chuẩn bị sẵn sàng để mua sắm và tích lũy hành trang cho đời sống vĩnh cửu mai sau.
Mặc dù ai cũng biết cuộc đời chóng qua, quy luật tất yếu của cuộc sống là: đã có ngày vào đời thì sẽ có ngày xuôi tay trở về với cát bụi. Chúng ta không biết trước được ngày nào, giờ nào tôi giã từ trần gian này. Sống từng ngày trong đời, chúng ta tự hỏi rằng: rồi cuộc đời này tôi sẽ đi về đâu? Khi ấy, tôi mang theo được gì? Phải chăng là của cải, vật chất mà mỗi ngày tôi tìm kiếm và những gì thu tích được cũng sẽ theo tôi?
Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ: “Hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn như người đầy tớ chờ đợi chủ trở về.” Trước những lo toan, bận rộn của cuộc sống, chúng ta dễ dàng bị lôi kéo, cuốn hút bởi những thú vui, say sưa và ngủ say trong vật chất, danh vọng. Lòng trí chúng ta đắm chìm trong hư ảo: lối sống bê tha, sống nửa vời, thiếu trách nhiệm vì chúng ta không lưu tâm đến tương lai, không ý thức chuẩn bị hành trang và không biết mua sắm “những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá.” (Lc 12, 33)
“… ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan…”
Nhờ tình yêu của Chúa, chúng con được sinh ra trong cuộc đời này, chúng con đón nhận ngập tràn thánh ân của Ngài: sự sống, sức khỏe, tài năng, đức tin… Thiên Chúa hằng yêu thương, chăm sóc, nâng đỡ chúng con và chúng con chính là “người quản lý” trong việc sử dụng và sinh lợi tài năng và ân huệ Chúa ban.
Chúa ơi! con sẽ trở thành người tôi tớ bất trung khi con quên lãng và vô tâm trước ân huệ của Chúa, khi con chỉ biết thu vén và say mê tìm kiếm lợi ích cho riêng con. Xin đừng để con dại khờ trước những đam mê mà không để tâm đến lời mời gọi của Chúa, tìm sự thoải mái, ươn lười và say sưa trong yếu đuối của bản thân. Xin Chúa giúp con trở thành người tôi tớ khôn ngoan và trung tín khi mỗi ngày con biết chia sẻ, chu toàn công việc Chúa trao với lòng yêu mến. Amen.
ĐƯNG SỢ – Maria Đặng Lan
“Anh em đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước Trời cho anh em.” (Lc 12, 32)
Con người chúng ta thường lo âu, sợ hãi trước những khó khăn, thử thách trong cuộc sống hay khi nghĩ về tương lai. Là Người Cha đầy yêu thương, Chúa Giêsu thấu hiểu những tâm tư, lo lắng của con cái mình. Ngài trấn an chúng ta “Anh em đừng sợ hãi”. Chúa biết những khó khăn của chúng ta, Chúa không để chúng ta đơn độc. Ngài luôn hiện diện và ban cho chúng ta niềm hy vọng lớn lao: “Cha anh em đã vui lòng ban Nước Trời cho anh em.” Nước Trời chính là phần thưởng vĩnh cửu dành cho những ai sống trong niềm tin và lòng trung tín.
Vậy mỗi người chúng ta sống như thế nào để đón nhận ân huệ từ Thiên Chúa? Bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu chỉ ra cho chúng ta các phương thế hữu hiệu.
Trước hết, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta sống đơn giản, thanh thoát, không bận tâm, bám víu quá nhiều đến của cải vật chất, nhưng trước hết hãy tìm kiếm “Nước Thiên Chúa”. Của cải vật chất thì chóng qua, nay còn mai mất nhưng “kho tàng Nước Trời” mới là vĩnh cửu, là điều quý giá nhất
Thứ đến, Chúa mời gọi chúng ta sống tinh thần tỉnh thức trong niềm tin. Ngài dùng hình ảnh người đầy tớ trung tín và khôn ngoan, luôn sẵn sàng đón chủ trở về, để nhắc nhở chúng ta rằng “Khi chủ đến, nếu thấy đầy tớ tỉnh thức, thì người đầy tớ ấy thật có phúc.” Tỉnh là luôn sẵn sàng sống theo lời Chúa, sống trong sự tỉnh táo và chuẩn bị tinh thần để đón nhận bất kỳ thử thách nào, là biết sống trọn vẹn giây phút hiện tại, không để phí đi một giây phút nào qua đi trong vô ích vì thời giờ là cái vốn mà Chúa ban cho chúng ta để làm sinh sôi nảy nở ra các việc lành phúc đức. Khi tỉnh thức, chúng ta không chỉ chờ đợi mà còn sống trong hy vọng, sống với lòng yêu mến Chúa và tha nhân.
Cuối cùng, Chúa khuyên bảo chúng ta biết chịu trách nhiệm về hành động của mình, đặc biệt là đối với ơn gọi sứ mạng mà Chúa giao phó. “Ai được giao phó nhiều, thì sẽ bị đòi hỏi nhiều; ai được giao phó ít, thì sẽ bị đòi hỏi ít.” Đây là một lời nhắc nhở rằng cuộc sống đức tin không chỉ là việc chờ đợi ngày Chúa đến, mà còn là việc sống có trách nhiệm với những gì Chúa trao cho chúng ta mỗi ngày. Chúa cũng dạy chúng ta phải trung thành trong những việc đã được trao phó, việc lớn hay việc nhỏ không quan trọng, việc quan trọng là làm tròn trách nhiệm trong ý thức, làm nhiệt tình và thực lòng chứ không vì miễn cưỡng. Những hành động nhỏ bé nhưng đầy tình yêu, sự kiên nhẫn và trung tín, chính là những chứng nhân sống động cho Nước Trời mà Chúa muốn chúng ta xây dựng ngay trên trần gian này.
Lạy Chúa, Lời Chúa hôm nay là một lời mời gọi để chúng con tỉnh thức trong niềm tin và hy vọng. Thiên Chúa luôn đồng hành với chúng con và Ngài mời gọi chúng con sống luôn hướng về Nước Trời để đời sống của chúng con trở nên những chứng nhân sống động cho tình yêu của Ngài. Sống tỉnh thức, hy vọng và trung tín thì chúng con không bao giờ cô đơn trên hành trình đức tin. Xin Thiên Chúa là nguồn gốc của niềm hy vọng giúp chúng con sống trong niềm tin với khao khát thấy Nước Trời hiện diện ngay trong đời sống hằng ngày của chúng con. Amen.