Suy Niệm Chúa Nhật III Phục Sinh, Năm B

Ngày đăng: Tháng 4 13, 2024

Mọi người còn đang bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và bảo: “Bình an cho anh em” (Lc 24, 36).

Bầu không khí ảm đạm đang bao trùm lấy căn phòng tối tăm, đóng kín mít vì các Tông đồ sợ người Do thái. Các ông đang xôn xao bàn luận với nhau về một tin động trời: “Chúa Giêsu đã Phục Sinh?” Người được Chúa hiện ra thì quả quyết: “Chúa đã sống lại thật rồi, chính Người đã hiện ra với chúng tôi và chúng tôi nhận ra Người khi Người bẻ bánh”, còn những người chưa được diễm phúc nhìn thấy Chúa Phục Sinh thì khăng khăng: “Không thể nào có chuyện đó, chắc chắn các ông hoa mắt, chuyện này thật hoang đường”. Cuộc bàn luận đang đến lúc cao trào vì ai ai cũng khư khư giữ quan điểm của mình thì đột nhiên cả căn phòng rực sáng vì sự xuất hiện của Chúa Giêsu Phục Sinh. Người hiện ra đứng giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em”.

Có bao giờ khi suy niệm đoạn Tin Mừng này chúng ta tự hỏi: “Tại sao Chúa Giêsu không hiện ra ở phía trước, phía sau hay ở bên cạnh mà Người hiện ra đứng giữa các ông không?” Điều này cho thấy Chúa Giêsu là trung tâm điểm, Người không đứng ở bên ngoài hay bên cạnh mà là ở giữa các ông, nếu các ông chỉ quy về chính mình thì các ông sẽ không tìm gặp được Chúa.

Tại sao các Tông đồ không tìm được tiếng nói chung? Tại sao những người còn lại không tin lời hai môn đệ trên đường Emmau? Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa các ông, như lời nhắc nhở các ông đã quên đặt Chúa ở trung tâm điểm. Trong các cộng đoàn, các giáo xứ, các hội đoàn hay trong các gia đình, mọi người không tìm được tiếng nói chung, luôn có những bè phái, bất đồng xảy ra, thậm chí là những cuộc hôn nhân tan vỡ, ly khai khỏi Giáo Hội, rời bỏ cộng đoàn… vì chúng ta đề cao cái tôi mà quên đặt Chúa làm trung tâm, là điểm quy chiếu trong cuộc sống của chúng ta. Như thế, điều cần thiết để chúng ta xây dựng sự bình an, hiệp nhất và tình yêu là đặt Chúa làm trung tâm điểm trong môi trường mà chúng ta đang sống và phục vụ.

Lời đầu tiên Chúa Giêsu Phục Sinh nói với các ông không phải: “Thầy chào anh em”, “Anh em có khỏe không?”, hay là “Anh em đang bàn luận với nhau chuyện gì đó?” nhưng câu đầu tiên mà Người nói là: “Bình an cho anh em”. Người biết điều gì cần nhất cho các Tông đồ lúc này, Người biết trong lòng các ông bây giờ đầy nỗi lo âu, sợ hãi, xen lẫn sự nghi ngờ. Chúa Giêsu Phục Sinh hiện ra và mang đến cho các ông sự bình an mà thế gian không thể ban tặng cũng như không thể lấy mất. Đồng thời Chúa cũng không quên quở trách các ông: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? Suốt ba năm trời các Tông đồ cùng chung chia với Thầy, cùng ăn cùng uống, được Thầy giáo huấn đêm ngày vậy mà Thầy vừa nằm xuống, mọi điều Thầy dạy năm xưa tan thành mây khói. Nỗi sợ hãi làm lu mờ tâm trí các ông khiến các ông không còn nhớ những lời mà chính Thầy đã tiên báo: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ba ngày sau khi bị giết chết, Người sẽ sống lại.” (Mc 9, 31). Một lần nữa Chúa lại đi bước trước khi hỏi: “Ở đây anh em có gì ăn không?”. Chúa làm như vậy không phải vì Chúa cảm thấy đói nhưng Chúa muốn hiện diện với các ông như là một con người thật, một người Thầy thật sự chứ không phải là ma. Qua đó Người củng cố lòng tin cho họ.

Có bao giờ cuộc sống của chúng ta bị bao phủ bởi mây mù khiến chúng ta không còn tin vào sự hiện diện của Thiên Chúa, hay một một điều gì đó làm chúng ta bất an, một nỗi đau khổ làm chúng ta ray rứt, hay có bao giờ chúng ta bị kẹt vào một bế tắc không có lối thoát… Những lúc đó chúng ta đã làm gì? Chúng ta đi tìm ai? Ai sẽ là người giúp chúng ta thoát khỏi những điều đó? Thật vậy, cuộc sống của chúng ta không phải lúc nào cũng êm đềm, con đường chúng ta đi không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng. Nếu như, chúng ta chỉ biết loay hoay với chính mình thì chúng ta sẽ không bao giờ thoát ra được, chúng ta cần phải mở lòng ra với Chúa để Chúa đi vào cuộc đời chúng ta, bởi vì, chỉ có Người mới có bình an đích thực và chỉ có Người mới biết rõ chúng ta đang cần gì nhất.

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh! Chúa đã ban tặng chúng con nguồn bình an đích thực, xin cho mỗi người chúng con mỗi ngày biết chạy đến cùng Chúa, biết đặt Chúa là trung tâm điểm cuộc đời chúng con để chúng con kín múc được nguồn bình an của Chúa và lan tỏa nguồn bình an đó cho những người chúng con gặp gỡ. Amen.

Catarina Trần

                                                                                                               



Bài viết khác

Suy Niệm Chúa Nhật XIX Thường Niên Năm C

MỌI NGƯỜI TIN ĐỀU LÀ NHỮNG NGƯỜI LỮ HÀNH HY VỌNG – Lm. Lê Công Đức Bài đọc trích sách Khôn ngoan nhắc lại cái ‘đêm’ lịch sử trong đó Thiên Chúa giải phóng dân Ngài, theo như chính Ngài đã hứa trước với họ qua Mô sê. Nhờ được hứa trước như vậy mà […]


Suy Niệm Chúa Nhật XVIII Thường Niên, Năm C

Chúng ta đang sống trong nền kinh tế thị trường và văn minh hưởng thụ. Do đó, chúng ta bị thu hút bởi tiền bạc của cải. Nhưng của cải vật chất vừa có lợi vừa có hại. Dụ ngôn trong trang Tin Mừng hôm nay nói tới một người phú hộ đã lo tích […]


Suy Niệm Chúa Nhật XVI Thường Niên Năm C

      Chúa Giêsu nói với chị Mácta:  “Mácta, Mácta, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện quá. Chỉ có một điều cần thiết mà thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10, 41-42). Hình ảnh Maria và Mácta cũng là đại diện cho mỗi người chúng ta, […]


Thân Cận (Suy Niệm Chúa Nhật XV Thường Niên C)

Bản chất con người luôn khao khát tìm kiếm hạnh phúc đích thực, luôn hướng thiện. Tuy nhiên, trước những hoàn cảnh của cuộc sống không ít người luôn tìm mọi cách để đạt được lợi ích cho riêng mình bất chấp đạo đức. Sự phức tạp của cuộc sống khiến người ta không dám […]


Triều Đại Thiên Chúa Đẫ Đến Gần! (Suy Niệm Chúa Nhật XIV Thường Niên C)

Bài đọc I, Isaia 66,10-14c, là lời hứa về thời sẽ đến – lời hứa đầy an ủi, ân cần, trìu mến: “Các ngươi sẽ được bú sữa, được ẵm vào lòng và được nâng niu trên đầu gối. Ta sẽ vỗ về các ngươi như người mẹ nâng niu con, và tại Giêrusalem, các […]


Suy Niệm Chúa Nhật Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, Năm C

Ngày nay, Lễ Ngũ Tuần được cử hành cả trong Kitô giáo lẫn Do thái giáo. Lễ Ngũ Tuần là một lễ lớn của người Do Thái. Đây là ngày lễ quy tụ mọi người Do Thái tản mác khắp mọi nơi về Giêrusalem để tham dự. Còn đối với Giáo hội Công giáo, đây […]


Chúa Phục Sinh Sẽ Rời Đi, Nhưng Vẫn Hiện Diện Trong Thánh Thần (25.5.2025 Chúa Nhật VI Phục Sinh, Năm C)

Sắp tới lễ Chúa Giêsu Lên Trời, rồi tiếp theo sẽ là lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống… Vì thế, hôm nay chúng ta nghe những lời Chúa Giêsu nói về việc Người ra đi, về sự bình an mà Người để lại cho các môn đệ, và lời hứa về “Ðấng Phù Trợ là […]


Yêu Như Chúa Yêu (Suy Niệm Chúa Nhật IV Phục Sinh, Năm C – Chúa Chiên Lành)

Chúa Nhật thứ tư mùa Phục sinh được gọi là Chúa nhật Chúa Chiên Lành.  Hình ảnh người chăn chiên đã được mô tả trong Cựu ước về Thiên Chúa như là Đấng chăn dắt dân Người (Tv 22). Chính Chúa Giêsu cũng dùng những hình ảnh người chăn chiên quen thuộc để dạy chúng ta […]


Suy Niệm Chúa Nhật III Phục Sinh, Năm C

Loan Báo Tin Mừng Phục Sinh, Bất Chấp Mọi Trợ Lực – Lm. Lê Công Đức Có thể hình dung câu chuyện trên bờ Biển Hồ (x. Ga 21,1-14) như sau: Mười một ông, nhưng ở đây chỉ có bảy. Vắng bốn người, họ đi đâu nhỉ? Thầy sống lại và hiện ra vài lần, […]


Suy Niệm Chúa Nhật II Phục Sinh

Khi Chúa Giêsu chết, các môn đệ rơi vào tình trạng mất phương hướng và lo sợ, sống khép kín trong ngôi nhà đóng cửa cài then, không giao du, không tiếp xúc với ai. Tình trạng sống buồn bã ấy không khác gì một cái xác không hồn sau cuộc tử nạn của Thầy. […]


 Tình Yêu Thập Giá

     Khi màn đêm buông xuống, giờ kinh nguyện đã kết thúc, chỉ còn lại mình con với Chúa trong sự thinh lặng cuối ngày. Con ngước mắt lên nhìn Chúa và Chúa cũng đang nhìn con, một cảm xúc dâng trào trong lòng và con tự hỏi: “Tình yêu là gì?” Có thứ tình […]


Suy Niệm Chúa Nhật V Mùa Chay, Năm C

ĐỂ TẤT CẢ LẠI ĐÀNG SAU VÀ LAO VỀ PHÍA TRƯỚC – Lm. Lê Công Đức Tuần thứ 5 Mùa Chay là tuần lễ cuối cùng trước khi bước vào Tuần Thánh. Hành trình ‘sa mạc’ của mỗi người và của cộng đoàn cũng đã trải qua nhiều cung bậc. Những cố gắng để trung […]