Suy Niệm Chúa Nhật II Mùa Chay
Ngày đăng: Tháng 3 15, 2025Biến Cố Biến Hình Từ Lăng Kính Giao Ước – Lm. Lê Công Đức
Chúa nhật 2 Mùa Chay thường được gọi đơn giản là ‘Chúa nhật Biến hình’, dựa trên câu chuyện của trình thuật Tin Mừng cho cả ba năm A, B và C. Tuy nhiên, nhìn tổng quan toàn bộ cấu trúc Phụng vụ Lời Chúa, chúng ta có thể tiếp cận chủ đề ‘giao ước’ đằng sau các bản văn.
Trước hết, trình thuật trong Bài đọc sách Sáng thế (15, 5-12.17-18) kể cách thức cụ thể và sinh động trong đó Thiên Chúa ký kết giao ước với Abram. Giao ước này chủ yếu là lời hứa ban ân sủng từ phía Thiên Chúa! Còn về phía Abram dường như chỉ có một việc là TIN!
Và tin vào sự hoàn thành của một lời hứa, một giao ước, thì đó là TIN TƯỞNG, hay hy vọng (chủ đề của Năm Thánh đang diễn ra!) Đây chính là thái độ được biểu đạt trong Thánh vịnh 26 (Đáp ca): “Chúa là sự sáng, là Ðấng Cứu Ðộ, tôi sợ chi ai? Chúa là Ðấng phù trợ đời tôi, tôi sợ gì ai?… Con tin rằng con sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh. Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn và chờ đợi Chúa!” …
Biến cố ‘biến hình’ trong trình thuật Tin Mừng cũng là một dạng Giao ước, trong đó các môn đệ được ơn cảm nếm một thoáng vinh quang thần linh của Thầy mình. Nhân tính Chúa Giêsu, Thầy của các ông, cuối cùng sẽ hội nhập vào vinh quang thần linh ấy, và chính các ông trong tư cách môn đệ, cuối cùng cũng được chia sẻ vinh quang này. Đó là khía cạnh lời hứa ban ân sủng của Chúa. Còn về phía các môn đệ, trước hết các ông phải trải qua kinh nghiệm liên đới với Thầy mình trong cuộc khổ nạn và cái chết thập giá của Thầy. Ở đây bao gồm không chỉ tin và tin tưởng, mà cả liên đới ĐẢM NHẬN nữa. Như Chúa Giêsu nói ai muốn theo Người thì phải vác thập giá mình mà theo, và ai liều mất mạng sống mình vì Người, thì sẽ được sống…
Bài đọc 2, trích Thư Philip (3,17-4,1), là lời thánh Phaolô xác nhận giao ước nói trên. “Quê hương chúng ta ở trên trời, nơi đó chúng ta mong đợi Ðấng Cứu Chuộc là Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta”. Quê hương trên trời là nơi chúng ta cuối cùng được đưa vào vinh quang thần linh. Đó là chân trời được hứa cho niềm tin tưởng/hy vọng của chúng ta. Nhưng về phần mình, để đi đến đó, chúng ta phải đảm nhận thập giá chứ đừng sống thù nghịch với thập giá Chúa Kitô, đừng “tôn thờ cái bụng”!
Rõ ràng, giao ước được diễn đạt trong biến cố Biến hình và trong đoạn Thư Philip trên đây chính là Giao ước mới, được Chúa Giêsu đóng ấn trong mầu nhiệm Thập giá-Phục sinh của Người. Đó là Giao ước vĩnh cửu, mời gọi chúng ta đi vào bằng việc đảm nhận và kết hợp thập giá của mỗi chúng ta với Thập giá Chúa Kitô, trong niềm hy vọng chia sẻ vinh quang Phục sinh, cũng chính là vinh quang thần linh của Người.
Đó không phải là dự án Mùa Chay, cũng chính là dự án và lộ trình của cả đời Kitô hữu chúng ta đó sao?
Khoảng Riêng Với Chúa – Maria Phạm
Câu chuyện biến hình trên núi Tarbo là một cuộc gặp gỡ rất riêng tư và đầy mầu nhiệm của Chúa với ba môn đệ: Phê rô, Gioan và Giacôbê. Từ đây, các ông xác tín về Thiên tính của Chúa Giêsu với lời tuyên phán của Chúa Cha “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người!”
Đây là lần đầu các môn đệ ngất ngây, say đắm trước cảnh tượng diễn ra phi thường trước mặt các ông. Thầy Giêsu đang đàm đạo, trò chuyện thân mật với ông Môsê và Êlia. Dung mạo, khuôn mặt của Thầy Giêsu biến đổi khác thường. Y phục của Người cũng trở nên trắng tinh chói lọi. Các môn đệ hoảng sợ, kinh hồn, khiếp vía khi các ông nhận ra Thiên Chúa quá ư gần gũi với các ông. Việc biến hình, việc thân mật gần gũi Thiên Chúa và đám mây bao phủ, tất cả chuẩn bị để các môn đệ nghe được lời giới thiệu của Thiên Chúa Cha “Đây là Con Ta, người đã được ta tuyển chọn, hãy vâng nghe Lời Người” (Lc 9,35).
Từ trên núi Tabor, Đức Giêsu hé mở cho các môn đệ thấy trước vinh quang của Ngài trong ngày phục sinh. Đồng thời, cũng hé lộ cho các ông thấy cuộc khổ nạn và cái chết đau thương mà Ngài sắp trải qua. Từ trên núi Tarbo, ba môn đệ đã ngất ngây trong niềm hạnh phúc, muốn cắm lều ở lại đó. Thế nhưng, Đức Giêsu không có ý đưa các ông lên núi cao để ở lại đó, mà là để các ông nhìn thấy rõ hơn con đường Chúa sẽ đi, đó là chu toàn sứ mạng thánh ý Chúa Cha trao phó. Sau khi biến hình, Đức Giêsu lại đưa các môn đệ xuống núi, để các ông trở lại với đời thường, với những thử thách và những đau khổ mà sau này các ông sẽ phải đối diện, khi làm chứng cho Chúa và đó cũng là con đường tất yếu dành cho những ai muốn làm môn đệ Đức Kitô.
Như thế, người môn đệ của Chuúa cần lắm những khoảng thời gian “lên núi” với Chúa để chiêm ngắm vinh quang Thiên Chúa và xác tín hơn thiên tính của Thầy Giêsu. Hơn thế nữa, người môn đệ cũng cần phải “xuống núi” để làm chứng nhân cho Chúa giữa cuộc sống thường ngày. Điều quan trọng nhất của người môn đệ là phải có khoảng lặng dành cho Chúa để chúng ta không chùn bước trước những biến cố trong cuộc đời nhưng luôn xác tín rằng qua đau khổ sẽ tới vinh quang.
Chiêm ngắm biến cố Đức Giêsu biến hình trên núi, mỗi chúng ta được mời gọi để chất vấn bản thân. Tôi có dành riêng cho Giêsu một khoảng thời gian nào trong ngày sống của mình không? Giữa tôi với Chúa có một nơi nào riêng tư để gặp gỡ, để chuyện trò không? Tôi có để cho Chúa đưa tối lên Ngọn núi và để cho vẻ đẹp của Chúa chiếu sáng tâm hồn tôi đến nỗi tôi chỉ muốn ở với Ngài mãi? Lạy Chúa, xin biến đổi chúng con để qua từng ngày sống chúng con luôn khao khát và sống gắn bó với Chúa nhiều hơn, qua việc dừng lại để đến bên Chúa trong những giây phút thinh lặng trong tâm hồn. Amen.