Sống Mùa Vọng Với Tâm Tình Mới
Ngày đăng: Tháng 12 9, 2025Tôi đã đi qua nhiều mùa Vọng. Những tuần nến tím, những bài đọc quen thuộc, những lời mời gọi tỉnh thức và sám hối… đã trở thành một phần thân thuộc của hành trình đời tu. Thế nhưng, khi dừng lại và nhìn thật sâu vào chính mình, tôi nhận ra sự đổi thay nơi tâm hồn dường như chẳng được bao nhiêu. Có những năm tôi bước vào mùa Vọng chỉ như bước vào một chu kỳ phụng vụ khác: làm những điều phải làm, đọc những điều phải đọc, giữ những điều phải giữ… nhưng lòng thì chẳng thực sự chuyển động.
Có lẽ vì thế mà năm nay, khi Mùa Vọng lại trở về, tôi cảm thấy như Chúa đang thì thầm với chính tôi: “Con đừng để Mùa Vọng trôi qua một cách hờ hững như những lần trước.”
Mùa Vọng – không chỉ là ký ức hay nghi thức
Tôi bắt đầu hiểu rằng Mùa Vọng không chỉ là ký ức về một biến cố đã xảy ra hơn hai ngàn năm trước; không chỉ là ánh điện, hang đá, những chuẩn bị tươm tất bên ngoài. Mùa Vọng còn là thời gian để tôi thức tỉnh:
- tỉnh thức trước sự quen thuộc,
- trước thói quen tự bằng lòng,
- trước những mệt mỏi làm mờ đi lòng hăng say thuở ban đầu.
Đây là mùa Chúa mời gọi tôi để Ngài chạm vào những khoảng sâu thẳm nhất trong tâm hồn – nơi tôi vẫn dè dặt, vẫn chưa dám mở lòng để Ngài bước vào. Đó là những nỗi thất vọng còn dư âm, những giới hạn khiến tôi sợ hãi, những vết thương chưa lành, những đổ vỡ trong tương quan khiến tôi khép kín. Vì thế, bao Mùa Vọng đã đến rồi đi, còn tôi thì vẫn đứng nguyên một chỗ.
Mong sống Mùa Vọng năm nay với một tâm tình mới
Năm nay, Mùa Vọng lại đến và tôi mong mình có thể sống một tâm tình khác. Tôi mong Mùa Vọng trở thành một khoảng dừng thật sự, dù nhỏ bé nhưng có thể mở một lối mới trong tâm hồn.
Tôi muốn để Lời Chúa không chỉ được đọc lên, mà trở thành nhịp đập âm thầm bên trong tôi. Tôi muốn để lời mời gọi tỉnh thức không chỉ chạm vào tai, mà chạm vào những ước muốn đã ngủ quên từ lâu. Tôi muốn dọn lại căn phòng nội tâm bằng sự can đảm để Chúa bước vào trong con người thật của tôi.
Tập nhận ra Chúa trong đời sống hằng ngày
Tôi cũng muốn tập nhận ra Chúa trong đời sống cộng đoàn mỗi ngày:
- trong những người đang đồng hành cùng tôi,
- trong những niềm vui đơn sơ,
- cả trong những khó chịu và thử thách.
Có lẽ “Chúa đến” không nằm ở những điều lớn lao, nhưng ở chính những tương quan và công việc thường ngày. Nếu tôi biết mở lòng và nhìn sâu hơn, có lẽ tôi sẽ thấy Ngài đang đến với tôi nhiều hơn tôi nghĩ.
Trở về với niềm hy vọng ban đầu
Vì thế, Mùa Vọng trở thành lời mời gọi tôi trở về với niềm hy vọng thuở ban đầu của ơn gọi – niềm hy vọng rằng Chúa vẫn dẫn tôi đi, rằng Ngài vẫn đang làm điều gì đó nơi tôi, và những yếu đuối của tôi chẳng bao giờ vượt quá lòng thương xót của Ngài.
Ước nguyện dám đổi thay
Tôi ước mong Mùa Vọng năm nay không chỉ là một mùa trôi qua vội vã như bao mùa trước kia. Xin Chúa đánh thức trong lòng chúng ta một điều gì đó mới mẻ; xin Người khơi dậy những thao thức đã ngủ quên từ lâu. Xin Chúa đến không chỉ trong những hang đá rực rỡ nhưng trong chính cõi lòng mỏng manh của tôi, nơi Ngài vẫn kiên nhẫn chờ đợi để được bước vào.
Và chỉ cần một đổi thay nhỏ, một lần mở lòng thật sự, một cử chỉ yêu thương, hay một phút giây thinh lặng trọn vẹn… cũng đủ làm cho Mùa Vọng này trở nên khác hẳn mọi năm.
Lạy Chúa, xin cho Mùa Vọng năm nay đánh thức con. Xin đừng để con chỉ sống lại những thói quen cũ, nhưng cho con biết mở lòng để thực sự chờ đón Chúa đến. Amen.
Maria Nguyễn Hạnh (Học Viện)

