Niềm Vui Để Chúa Lớn Lên (Suy Niệm Chúa Nhật III Mùa Vọng, Năm A)
Ngày đăng: Tháng 12 13, 2025Mùa Vọng nay đã đi qua nửa chặng đường, và Giáo Hội ân cần mời gọi chúng ta dừng lại đôi chút giữa nhịp sống thường ngày, để lắng nghe và cảm nhận nhịp đập của một niềm vui đang âm thầm lớn lên trong sâu thẳm tâm hồn. Đó chưa phải là niềm vui rộn ràng của đêm Giáng Sinh rực sáng ánh sao, nhưng là niềm vui nhẹ nhàng, khiêm tốn và sâu lắng, tựa như ánh hồng của buổi bình minh vừa hé, báo hiệu mặt trời công chính sắp ngự đến và chiếu soi trần thế.
Chúa Nhật III Mùa Vọng – Chúa Nhật Gaudete, mời gọi chúng ta “hãy vui lên”. Niềm vui ấy vang vọng qua lời ngôn sứ Isaia: “Sa mạc và đất khô cằn sẽ hoan hỉ, vùng hoang địa sẽ mừng vui reo hò, như hoa nở rộ” (Is 35,1-2). Đó là lời hứa cứu độ mà Thiên Chúa dành cho dân Người, một lời hứa không mơ hồ, nhưng cụ thể và sống động: “Mắt người mù sẽ mở ra, tai người điếc sẽ vang tiếng, người què sẽ nhảy nhót như nai, lưỡi người câm sẽ reo hò” (Is 35,5-6). Niềm vui ấy không phát xuất từ hoàn cảnh thuận lợi, nhưng từ sự hiện diện của Thiên Chúa đang đến để chữa lành và đổi mới con người.
Trong bầu khí ấy, trang Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta dõi theo Gioan Tẩy Giả, người đã từng là “tiếng hô trong hoang địa”. Giờ đây, tiếng hô ấy dường như lắng xuống giữa bóng tối của lao tù. Chính trong hoàn cảnh tưởng chừng như bấp bênh và hoang mang ấy, Gioan đã sai các môn đệ đến hỏi Đức Giêsu: “Ngài có phải là Đấng phải đến không, hay chúng tôi còn phải chờ đợi Đấng khác?” (Mt 11,3). Câu hỏi ấy không chỉ là thắc mắc của Gioan, mà còn phản ánh những băn khoăn rất nhân loại của mỗi chúng ta khi đứng trước thử thách, đau khổ và giới hạn của đời mình.
Chúa Giêsu không trả lời Gioan bằng những lập luận thần học hay lời giải thích dài dòng. Người trả lời bằng chính những việc Người đang làm: “Người mù thấy được, người què đi được, người phong hủi được sạch, người điếc nghe được, người chết sống lại, và người nghèo được nghe Tin Mừng” (Mt 11,5). Đó chính là những dấu chỉ của thời cứu độ đã bắt đầu. Qua những hành động đầy xót thương ấy, Chúa Giêsu khẳng định: Người chính là Đấng Mêsia, Đấng mang niềm vui cứu độ đến cho toàn thể nhân loại, đặc biệt cho những ai nghèo hèn, bị bỏ quên và đau khổ.
Cảm nghiệm được niềm vui có Chúa trong cuộc đời, Gioan Tẩy Giả đã sống trọn vẹn tâm tình khiêm hạ: “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại.” Ngay cả khi bị giam cầm Gioan vẫn trung thành với sứ mạng của mình: nhường chỗ cho Chúa. Tiếng hô của Gioan không chỉ lay động đám đông năm xưa, mà vẫn đang vang vọng vào tận đáy lòng mỗi người chúng ta hôm nay. Gioan dạy chúng ta rằng niềm vui đích thực không hệ tại ở việc mình được nhìn nhận hay thành công, nhưng ở chỗ biết khiêm nhường lùi lại để Chúa được lớn lên và hành động trong đời mình.
Chúng ta cũng được mời gọi trở nên những nhịp cầu kết nối giúp người khác nhận ra sự hiện diện của Chúa giữa cuộc đời. Không phải bằng những việc làm phi thường, nhưng bằng chính đời sống thánh thiện, đơn sơ và khiêm tốn mỗi ngày. Khi chúng ta biết nhường chỗ cho Chúa trong suy nghĩ, trong lời nói và trong cách hành xử, thì chính đời sống của chúng ta sẽ trở thành lời loan báo Tin Mừng sống động nhất.
Trong đời sống cộng đoàn, niềm vui của Mùa Vọng thôi thúc chúng ta thể hiện bằng những hành động rất cụ thể và giản dị: một nụ cười ấm áp hơn dành cho chị em, một chút kiên nhẫn và cảm thông trong những lúc hiểu lầm, một cử chỉ quan tâm âm thầm dành cho người đang mệt mỏi hay yếu đuối. Những điều nhỏ bé ấy, khi được thực hiện với trọn tâm tình yêu mến, sẽ trở thành hương thơm dịu dàng dâng lên Thiên Chúa và là những bông hoa thánh thiện điểm tô cho vườn hoa Hội dòng.
Trang Tin Mừng hôm nay cũng mời gọi chúng ta can đảm nhìn sâu vào những “sa mạc nội tâm” của chính mình, không phải với ánh mắt sợ hãi hay thất vọng, nhưng với niềm hy vọng trọn vẹn. Đó có thể là những vết thương chưa lành, những nỗi buồn âm thầm chưa thể nói thành lời, hay những giới hạn và yếu đuối khiến ta chùn bước trên hành trình ơn gọi. Chính trong sa mạc nội tâm ấy, Chúa sẽ bước vào, để chữa lành và mang niềm vui, bình an đích thực cho chúng ta.
Lạy Chúa, giữa Mùa Vọng thánh này, xin cho con, một nữ tu nhỏ bé, biết nhường chỗ cho Chúa trong từng khoảnh khắc của đời sống. Con không thể làm nên những điều vĩ đại, nhưng xin cho con biết mang ánh mắt dịu dàng của Chúa để nhìn người khác, đôi tay nâng đỡ của Chúa để phục vụ, và lời nói yêu thương của Chúa để ủi an. Ước gì sự hiện diện của con có thể mang niềm vui Tin Mừng và giúp mọi người cảm nhận được rằng Chúa đang hiện diện trong cuộc đời họ.
Maranatha Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến !
Maria Đào Ngọc

