Một Đời Hoa Dâng Mẹ
Ngày đăng: Tháng 5 30, 2025Tháng Năm – tháng của những cánh hoa rực rỡ, tháng của những lời kinh Mân Côi dâng Mẹ, tháng của biết bao kỷ niệm thiêng liêng trong đời sống đức tin của người Kitô hữu và cũng là dịp để mỗi người tín hữu dâng lên Mẹ Maria nhưng tâm tình mến yêu và lời tạ ơn qua những đóa hoa tươi thắm.
Con vẫn nhớ những kỷ niệm tháng Năm thời bé, được theo các anh chị, bạn bè đi hái những bông hoa đồng nội để dâng lên Mẹ, nhớ những giờ kinh buổi tối lại được nghe đọc “Sách Tháng Kính Đức Mẹ”, nhớ những buổi tập dâng hoa … Khi ấy con vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa, chỉ thấy rất vui thích và trong lòng rất bình an. Giờ đây, khi đang sống đời dâng hiến, con nhận ra rằng chính những giây phút thánh thiêng ấy là những lời mời gọi đầu tiên dẫn con đến với ơn gọi hôm nay.
Tháng Năm về trong bầu khí tu viện không ồn ào, náo nhiệt như ở quê nhà nhưng tháng Năm vẫn thôi thúc con dâng lên Mẹ “những đóa hoa thiêng”. Vâng, những cánh hoa đồng nội năm xưa được thay thế bằng những phút giây sống trong tình mến, đó là bó hoa đời tu, những bông hoa này không rực rỡ như những bông hoa ngoài vườn nhưng là tất cả tấm lòng của con. Như những sắc hoa muôn màu muôn vẻ, có những ngày con dâng được hoa vui tươi, nhưng cũng có những ngày con chỉ có thể dâng lên Mẹ những cánh hoa vụn vỡ của sự mệt mỏi, của những giới hạn bản thân.
Mẹ ơi, từ ngày con bước chân vào đời sống thánh hiến, con đã chọn Mẹ là mẫu gương, là người bạn đồng hành, là người mẹ dìu dắt con đi trong ơn gọi. Con biết, bước theo Chúa là một hành trình đẹp nhưng cũng đầy những thách đố. Có những ngày hân hoan reo vui trong lời kinh, tiếng hát nhưng cũng có những ngày con thấy mình khô khan, mệt mỏi trong chính nơi con chọn là nhà – nơi con đang từng ngày học tập để yêu thương sâu hơn, tha thứ, cảm thông nhiều hơn, sống thật với chính mình và với chị em hơn. Chính trong những khoảnh khắc đó, ánh mắt dịu dàng của Mẹ là nguồn an ủi cho con. Xin Mẹ giúp con biết thinh lặng khi cần, biết cúi mình phục vụ như Mẹ, biết kiên nhẫn hơn, thêm lời nói an ủi. Xin Mẹ dạy con kiên trì với “những ngày bình thường” của đời tu – nơi không có ánh hào quang nhưng có ánh sáng của lòng trung tín.
Mẹ ơi, con chẳng có gì cao sang để dâng Mẹ, con chỉ xin dâng chính con – một thiếu nữ nhỏ bé mới bước vào đời tu với trái tim còn vụng về nhưng khát khao được yêu Mẹ, yêu Chúa đến trọn đời. Con xin dâng những giọt mồ hôi nơi gian bếp để nấu một bữa ăn đơn sơ nhưng với tất cả sự chăm chút; một lời xin lỗi chân thành khi lỡ làm buồn chị em; một nụ cười chân thành trao cho chị em … một lời nguyện, một lời kinh âm thầm khi làm những công việc bổn phận…và một ánh nhìn yêu thương… Xin Mẹ luôn đồng hành với con, đừng để con đánh mất lòng nhiệt thành trong ơn gọi. Xin giúp con biết suy nghĩ hoặc hành động như Mẹ. Con khát khao sống ơn gọi này với tâm hồn rực rỡ như một đóa hoa, tỏa hương thơm yêu thương, hy sinh và cầu nguyện, để con có thể “nở hoa” mỗi ngày trong ánh nắng ân sủng của Chúa và sự chăm sóc yêu thương của Mẹ.
Maria Mộc Trà – Thanh Tuyển Sinh