Đầu Đời Ơn Gọi…
Ngày đăng: Tháng mười một 10, 2022Từ lan can sân thượng của Thanh Tuyển Viện thân thương, cô bé miền Trung hướng tầm mắt về phía dãy nhà cao tầng xa xa, hướng về chốn Sài Thành hoa lệ – nơi nó đã từng có những dự định, có những khát khao và cả những hoài bão lớn lao… Tận hưởng làn gió mát của buổi chiều êm ả, cùng sự bình an sâu lắng trong tâm hồn, nó thầm cất lời tạ ơn Thiên Chúa – Đấng đã yêu thương an bài và viết lên trang vở đời nó những nét tươi đẹp của tuổi thanh xuân!
Ngày còn bé, nó cùng đám bạn hẹn ước với nhau: “lớn lên tớ sẽ đi tu”. Ngày ấy, cả đám đua nhau vẽ những bức hình có các Sơ, có thánh giá và có cả một trái tim màu đỏ dễ thương, phấn khởi chú thích tên mình dưới bức hình do “những họa sĩ không chuyên” thể hiện. Khoảng thời gian thuở ấy thật tươi đẹp biết bao!…
Hồi ấy, ở giáo xứ chỉ có quý ông bà cố, quý ban ngành khi qua đời mới được đem đến nhà thờ cử hành lễ an táng. Thế rồi vào một ngày nọ, sau khi tham dự lễ an táng của một ông cố, nó thầm thưa với mẹ rằng: “mẹ yên tâm, sau này con sẽ đi tu, để khi mẹ về với Chúa, mẹ cũng sẽ được đưa đến nhà thờ”. Mẹ nó mỉm cười trong nước mắt và xoa đầu con gái nhỏ. Lời quyết tâm đi tu từ hồi 9 tuổi ấy thi thoảng vẫn hiện lên trong tâm trí nó sau này.
Lên bậc trung học, nó đã từng ấp ủ những ước mơ, những khát khao xem ra đôi lúc thật buồn cười với độ tuổi của nó. Yêu mến những bước chân miệt mài nơi vùng truyền giáo Á Đông xa xôi của thánh Phanxicô Xaviê – nó từng ước mơ rằng một mai khi lớn lên sẽ trở thành nhà tuyền giáo, để mọi người khắp nơi có cơ hội được biết đến một vị Thiên Chúa của tình yêu. Cũng có lúc quỳ trước nhan Chúa, lòng nó lại hướng về những người nghèo khổ bị bỏ rơi bên lề xã hội… và rồi nó lại ước mong được dấn thân phục vụ như mẹ thánh Têrêsa Calcutta; Rồi cũng có lúc bất chợt nó nghĩ về dòng kín với những khung sắt minh chứng tình yêu trọn vẹn của các nữ tu với Đấng Tình Quân mà họ tôn thờ…
Thế rồi năm tháng qua đi, tuổi 18 chênh vênh giữa ngã ba cuộc đời, nó khao khát tìm cho mình một hướng đi. Chính Thiên Chúa – Đấng đã yêu thương nó từ muôn đời đã an bài tất cả: nó được dì ruột là nữ tu thuộc Dòng Mến Thánh Giá Tân Lập giới thiệu đến với ba ngày tĩnh tâm tại Hội dòng trong dịp hè vừa qua, trong đầu nó cũng chỉ thấp thoáng những ý nghĩ rằng mình cứ thử đi một lần cho biết tĩnh tâm của một Hội dòng là thế nào… Và rồi sau những ngày tĩnh tâm, nó cảm nhận được tình Chúa yêu, cảm nhận được sự bình an sâu lắng một cách khó tả từ nội tâm, nghe được lời mời gọi tha thiết của Chúa, hãy ở lại với Thầy. Tuy nhiên, lời mời gọi khám phá thế giới ngoài kia của cô bé tuổi 18 vẫn hiện lên trong tâm trí và từng khiến nó bị giằng co mãnh liệt… Sau nhiều đêm thao thức cầu nguyện và phân định về ơn gọi, nó quyết định đánh liều để đi theo tiếng gọi: chọn Chúa Giê-su Kitô chịu đóng đinh là đối tượng Duy Nhất. Để từ nay, ước mơ của nó chỉ còn là làm vui lòng Chúa mà thôi!
Chắc chắn bước đường theo Chúa phía trước còn đó những khó khăn của đứa trẻ vừa chập chững trong ơn gọi dâng hiến, vẫn còn đó những giờ cầu nguyện bị chia trí phân tâm… Nhưng tạ ơn Chúa, cô bé ấy nguyện phó thác trong tình yêu của Chúa và để Ngài dẫn dắt cuộc đời nó! Nó ước mong sống tròn đầy ơn gọi của mình tại Hội dòng Mến Thánh Giá Tân Lập thân thương này!
Maria Ngô Thị Ngoan